Ta đi độ chúng sanh, kết quả lại bị chúng sanh khiến cho mê hoặc. Chúng ta độ ko nổi chúng sanh đâu

9 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa . Tập 160
TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH KHOA CHÚ 2014 (Giảng lần thứ 4)
Tập 308 - 112 - 371
Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng.

Chúng ta gặp được Phật pháp, có thể không chăm chỉ học tập sao ?
Không thể phụng hành, bằng với như không gặp được. Tài sắc danh lợi của thế gian này, đích thực có sức mạnh dụ dỗ rất lớn, mấy người có thể thoát được ? Mấy người có thể không bị dụ dỗ ? Chính đồng học chúng ta, theo tôi mười mấy năm, hai mươi năm, hơn ba mươi năm, vẫn là bị dụ dỗ.
Đây là nói rõ điều gì ? Nói rõ phiền não tập khí rất nặng, không phải do một đời này tích lũy được, mà bao đời bao kiếp, đời đời kiếp kiếp, càng nhiễm càng sâu, càng nghiêm trọng. Cho nên tuy Thánh giáo đặt ở trước mặt, thậm chí là ngày ngày vẫn đọc kinh, ngày ngày vẫn lạy Phật, ngày ngày vẫn làm việc xấu, đây là tình hình hiện tại, đáng sợ biết bao ! Việc này khởi tác dụng, khởi tác dụng gì ? Khiến khi người nhìn thấy sẽ không tin, tâm của họ, sẽ càng là tà lệch sang một bên, quý vị thấy người học Phật không phải là như vậy sao, nói thế này, nhưng làm là thế khác, nói là giả, làm là thật, đối với Phật pháp sinh ra hiểu lầm rất sâu. Người bao năm học Phật nhìn thấy tình hình này, họ cũng bỏ Phật pháp, Phật pháp là giả, là lừa người, thật sự có lí cũng nói không rõ. Đây là một nhóm người, nhóm người này không ít, số người rất nhiều. Chân chánh tu hành, đặt sanh tử là việc hàng đầu, đặt vãng sanh là điều đầu tiên, không nhiều. Nguyên nhân gì ? Họ chịu khổ chịu nạn chưa đủ, cho nên rất dễ dàng bị cám dỗ, danh cao lợi nhiều hiện ở trước, thì nhẫn không nổi nữa, không biết cửa tam đồ đã rộng mở, không lâu quý vị sẽ tiến vào. Người phải có thể nghĩ được đó là đáng sợ. Cho nên, hiện nay giáo dục gì quan trọng nhất ? Giáo dục nhân quả quan trọng nhất, quý vị phải tin thiện có thiện quả, ác có áo báo, sẽ không dám nữa, mới có thể giúp quý vị rời xa sự dụ hoặc.

Trong quá trình biểu diễn, trong lúc lợi tha ta phải giữ tâm thanh tịnh của mình, phải dùng tiêu chuẩn của Phật pháp. Tức là năm chữ trong Kinh Vô Lượng Thọ: “thanh tịnh bình đẳng giác”. Trong lúc biểu diễn, biểu diễn cho tất cả chúng sanh, trong này không đánh mất thanh tịnh bình đẳng giác, đó nghĩa là diệu dụng. Biểu diễn là tùy duyên, nếu đánh mất thanh tịnh bình đẳng giác, như vậy ta bị phàm phu dẫn dắt. Ta độ người, sau cùng bị người dẫn đi. Như vậy không phải giống họ sao? Khởi tâm động niệm, khiến cho tất cả tập khí phiền não của chúng ta đều khởi hiện hành, như vậy là sai.
Bởi vậy ở đây chúng ta phải coi trọng việc trì giới, chưa đến trình độ nhất định không thể biểu diễn, vừa biểu diễn đã bị người khác dắt đi. Ta đi độ chúng sanh, kết quả lại bị chúng sanh khiến cho mê hoặc.

Hòa thượng xuống tóc cho tôi, tức là pháp sư Tâm Ngộ, thầy thế phát cho tôi. Hai năm sau thầy hoàn tục, kết hôn với Phật tử nữ của thầy. Thầy độ cô ta, không ngờ lại bị cô ta cám dỗ, còn quá trẻ. Lúc đó thầy nhỏ hơn tôi một tuổi, tôi lớn hơn thầy một tuổi. Thầy biết giảng kinh, cũng biết viết bài, khi tôi chưa xuất gia, chúng tôi thường hay giao tiếp, là bạn bè của nhau. Nên khi tôi học kinh điển với thầy Lý ở Đài Trung, có ý xuất gia, thầy đến tìm tôi. Hình như trong vòng hai tháng, đến tìm tôi chín lần. Tôi thấy tâm ông ta rất khẩn thiết nên đã đồng ý, đến chùa Lâm Tế ở Viên Sơn, lúc đó ông ta làm trú trì, và xuống cho tôi. Nên còn quá trẻ làm trú trì rất nguy hiểm.
Cổ nhân_thầy lý nói với tôi, sau 40 tuổi mới có thể đi giảng kinh, có chút định lực khi tiếp xúc với đại chúng bên ngoài, trước 40 tuổi vẫn chưa ổn định. Chúng tôi ở Đài Trung tuân thủ lời dạy này của thầy Lý. Trước 40 tuổi học giảng kinh là luyện tập, ở trong nhà không ra ngoài, không nhận lời mời bên ngoài, chỉ ở nhà luyện tập Liên Xã Đài Trung, thư viện Từ Quang ở Đài Trung, còn một ngôi chùa, trú trì là một ni sư, cũng là học trò của thầy Lý. Chúng tôi chỉ luyện tập giảng kinh nơi ba chỗ này, không được ra bên ngoài giảng. Thầy quy định phải trên bốn mươi tuổi, nhưng lúc đó chúng tôi chưa đến 40 tuổi, không được ra ngoài giảng kinh. Cửa ải này thầy giữ rất nghiêm khắc, chỉ sợ chúng tôi chưa đủ định lực, dễ bị ảnh hưởng bởi cảnh giới bên ngoài. Bởi thế làm thầy rất khó, học trò nghe lời, nếu học trò không nghe lời họ sẽ ra đi. Có, nhưng không nhiều, không phải không có. Những người rời thầy sớm, đều không có thành tựu, vấn đề này về sau chúng tôi đều nhìn thấy.

trước tiên tới thế giới Cực Lạc, thành Phật sau đó trở lại độ chúng sanh, vậy thì mới đúng. Nếu chư vị đem thời điểm độ chúng sanh xếp ở hàng thứ nhất, tôi rất từ bi, đại từ đại bi, trước lợi ích chúng sanh, sau đó mới lợi ích chính mình. Kết quả là chính mình không thể vãng sanh, không thể vãng sanh thì quyết định là tạo lục đạo luân hồi. Lục đạo luân hồi sợ là càng mê càng sâu, quá nguy hiểm rồi ! Nếu chư vị không tin, thì dùng ví dụ trước mắt làm sự so sánh, trong xã hội hiện nay đủ dạng đủ kiểu, quý vị có thể không động tâm sao ? Tài sắc danh lợi, thất tình ngũ dục, chư vị có thể không động tâm sao ? Chỉ cần động tâm là xong rồi.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không