Nhất định phải tiếc phước. Người hiện nay không biết tích phước, luôn hưởng thụ, không thể Vãng Sanh

17 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Trích đoạn : TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH KHOA CHÚ. Tập 178
Trích đoạn : THÁI THƯỢNG CẢM ỨNG THIÊN. Tập 07

Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng.

Chỉ vì lợi ích trước mắt của bản thân, không biết lợi ích của đời sau. Nếu là người thông minh, họ không nóng lòng với lợi ích trước mắt, họ xem trọng lợi ích của đời sau, phải tích công lũy đức. Người xưa của Trung Hoa có nói: Đời đời kiếp kiếp tích công lũy đức, năm đời đến mười đời, quả báo là đại phú đại quý, đế vương và tướng soái ở thế gian. Họ không phải là đời này tôi tu thì đời này hưởng hết, vậy thì đời sau không còn nữa, họ phải tích lũy. Người hiện nay không tin, có rất nhiều người hiện nay không tin có đời sau, vậy thì hết cách. Cho nên họ có được địa vị, họ có được tài sản, nhất định phải hưởng thụ hết trong đời này, không tin có đời sau. Người xưa tin, cho nên người xưa biết tu tích, đời sau tốt. Người hiện nay không biết tích phước, luôn hưởng thụ, còn bội chi, vượt hơn chút ít phước báo mà bản thân tu được, vượt hơn rồi, cho nên tiêu phước báo rất nhanh, thọ mạng chưa hết thì đã tiêu hết phước báo rồi. Tiêu hết thì thế nào ? Ngạn ngữ có câu “lộc tận thì người vong”, họ vẫn còn thọ mạng, nhưng họ đã hưởng hết phước báo rồi, họ không biết tiếc phước, họ sẽ qua đời sớm hơn.
Ở xã hội hiện nay, hạng người này rất nhiều, chúng ta nhìn thấy rồi, chúng ta phải có tâm cảnh giác cao độ, có thể học theo họ không ? Không thể, nhất định phải tiếc phước. Quý vị xem lão Hòa thượng Hải Hiền, một hạt cơm rơi trên bàn, rơi xuống đất, Ngài đều nhặt lên, lấy nước rửa sạch sẽ rồi ăn, vì sao vậy? Tiếc phước. Ngài còn kể lại hai câu chuyện tiếc phước, rất thú vị. Kể rằng Đường Thái Tông, vào lúc nửa đêm ông đói rồi, kêu người nấu chút điểm tâm mang lên, có một sợi mì rơi trong chiếc ủng, ông liền nhặt nó lên và ăn, nên Thượng Đế kéo dài 20 năm tuổi thọ cho ông. Vị vua này, cả việc nhỏ như vậy ông cũng có thể quý trọng, thì biết được ông sẽ yêu thương nhân dân, đây là một hoàng đế tốt. Ngay cả một chút ít cũng không lãng phí, xem một sợi mì cũng quý giá như vậy, nên tăng thêm 20 năm tuổi thọ. Lão Hòa thượng kể rất hay, sau cùng nói với họ, đây chỉ là câu chuyện, không nhất thiết cho là thật, nhưng ý nghĩa rất hay, chính xác, không có sai sót. Con người nhất định phải tiếc phước, làm gì cũng không thể quá đáng.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không