Mình phải nghiêm chỉnh tu tập. Không buông được, quí vị lại tiếp tục ở trong lục đạo luân hồi.

17 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa . Tập 53
Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng

Nên nhớ là châu biến pháp giới, vừa động là châu biến pháp giới. Tâm của chúng ta phải tốt, một niệm bất thiện cũng châu biến pháp giới, đừng tưởng rằng người khác không biết, người biết được nhiều vô số, chẳng có ai là không biết, cho nên không thể có ý niệm bất thiện, không thể có ngôn từ bất thiện, mình phải nghiêm chỉnh tu tập. Nhìn thấy người khác bất thiện, đừng để trong lòng, không nên phê bình, không nên để trên miệng. Vì sao vậy ? Bởi duy trì tâm thanh tịnh của mình, nếu để trong lòng thì tâm quí vị sẽ không thanh tịnh, sẽ biến thành thùng rác chứa những điều bất thiện, quí vị có muốn như vậy không ? Đem tâm thanh tịnh của mình làm thùng rác của người khác, suốt ngày làm phiền người khác, tìm lỗi người khác, vừa động niệm, vừa mở miệng là bỏ vào đó hết, chứa đựng quá nhiều, chứa đựng quá đầy rồi, cho nên bây giờ muốn phục hồi thanh tịnh, khó lắm ! Kỳ thật tất cả đều là hư vọng. Thời gian tồn tại của một hạt quang tử rất ngắn, mỗi hạt đều chẳng tương can, đều độc lập riêng. Chỉ cần quí vị chịu buông bỏ thì nghiệp chướng sẽ tiêu trừ, tiêu nghiệp chướng thật khó, sám hối chẳng dễ dàng, là vì quí vị không hiểu rõ chân tướng sự thật. Hiểu rõ chân tướng sự thật, phục hồi thanh tịnh bình đẳng giác của chính mình. Thanh tịnh bình đẳng giác vốn có đầy đủ trong tự tánh. Trong kinh Hoa Nghiêm đức Phật dạy: “tất cả chúng sanh đều có đức tướng trí huệ của Như Lai”, Như Lai chính là tự tánh, trí huệ chính là Thường Tịch Quang.

Nếu đối với thế gian, với thế giới hư vọng này, không buông được, chẳng còn cách nào đâu, quí vị lại tiếp tục ở trong lục đạo luân hồi. Hiểu được rõ ràng minh bạch rồi, không còn muốn ở trong lục đạo luân hồi nữa. Tuy hiện tại thân còn ở trong lục đạo, làn sóng của mỗi ý niệm của chúng ta, đức Phật A Di Đà đều nhận được hết, vừa khởi một niệm là châu biến pháp giới, sao đức Phật A Di Đà không biết được, mười phương ba đời tất cả chư Phật cũng biết được. Quí vị lập thệ nguyện nguyện sanh tịnh độ, nguyện thành Phật đạo, nguyện độ chúng sanh. Nguyện độ chúng sanh này vô cùng quan trọng, bởi nguyện này mới thật sự là đại thừa, đại thừa không vì mình. Vì sao mình thành tựu ? mình thành tựu là vì chúng sanh. Chúng ta tu là vì tất cả chúng sanh khổ nạn mà tu, chứ không vì mình, cho nên tinh tấn không giải đãi, không có mình. Vì chư Phật Như Lai, sao phải vì các ngài ? Bởi niệm niệm của chư Phật Như Lai là nghĩ đến chúng sanh, cũng bao gồm cả ta ở trong đó. Mình phải báo đáp ân của ngài như thế nào đây ? Làm thế nào để không cô phụ sự kỳ vọng của ngài ? Đó chính là sanh về thế giới cực lạc. Đức Phật nhìn thấy rất hoan nghênh quí vị, ngài nói: cuối cùng con đã trở về, các con lưu lạc trong lục đạo luân hồi vô cùng vất vả, lần này các con trở về rồi, thật là may mắn ! Trong cuốn Đại Thế Chí Viên Thông Chương, miêu tả như mẹ nhớ con, đức Phật A Di Đà giống như từ mẫu vậy, hàng ngày nhớ nghĩ đến chúng ta, chúng ta thật sự phát tâm trở về, Ngài rất hoan hỷ, Ngài hoan hỷ nên Phật quang gia hộ quí vị.

Chư Phật Bồ Tát và chúng ta là một thể, ngày nay chúng ta khổ như thế này, sao các ngài không đến giúp ta ? Bởi quí vị có nghiệp chướng, có nghiệp chướng nên bắt buộc ở trong môi trường này, mới có thể tiêu trừ được nghiệp chướng đó, sau khi tiêu trừ rồi thì chư Phật Bồ Tát giúp quí vị được lạc. Quí vị có nghiệp chướng, chư Phật Bồ Tát giúp quí vị thăng quan phát tài, thì quí vị tạo nghiệp càng nặng hơn, tương lai đọa vào địa ngục càng sâu hơn, cho nên chư Phật Bồ Tát có trí huệ các ngài không nhẫn tâm làm như vậy. Ai tới giúp quí vị đây ? Ma vương ba tuần đến giúp quí vị. Nó đến dạy quí vị tăng trưởng dục vọng, tăng trưởng tham sân si, sau khi chết rồi thì xuống địa ngục A Tỳ chịu khổ, nó ở đó xem quí vị diễn kịch. Trong tiểu thừa có hàng ma, trong đại thừa không có hàng ma. Vì sao vậy ? Bởi ma cũng là Phật, nó cũng có Phật tánh, nhưng tâm sân hận và tâm tật đố của nó rất nặng. Quí vị học giỏi, nó khâm phục quí vị, nó làm hộ pháp đến hộ trì quí vị, quí vị tu không được, nó hận quí vị, nó nghĩ ra đủ cách để trừng trị quí vị. thủ đoạn trừng trị rất hay, gọi là gì ? Là tự làm tự chịu, không thể trách nó, quí vị tự làm tự chịu, chiêu này rất lợi hại.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không