Thầy Định Thành-《TÁN THIÊN ĐỊA -TỐNG CHƯ THIÊN TÁN》

0 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Tư liệu trích lục: Định Thành Đạo Tràng.
Thông điệp và ý nghĩa:
Mỗi dịp cuối năm, người Việt cũng như các quốc gia Đông Á thường tổ chức lễ đưa chư thần, ông bà về cõi trên, trong nhà chùa cũng có lễ Tống Thánh. Đưa và đón ở đây chỉ là một cách nói vì chư Thánh chúng là khứ lai tự tại (Đến đi tùy ý), thực tế ngoài việc phụng tống thanh chúng thì lễ ấy cuối năm còn là dịp để ta nhắc nhớ rằng ngoài con người đang sống thì còn có vô số thần minh ngày đêm bảo hộ giúp “quốc giới an ninh binh cánh tiêu, phong điều vũ thuận dân an lạc” – cõi nước yên vui, giặc giã lui, mưa hòa gió thuận, dân an ổn mà ta cần tri ân. Và cũng là lúc ta dừng lại chuỗi ngày bộn bề vần xoay để nghiệm xét ta đã làm được gì trong năm vừa qua.
Thiên – địa – thủy – nhạc là bốn vùng rộng lớn (phủ), nơi tứ phủ ấy có vô số thần minh. Thiên phủ có vạn thiên tiên, Địa phủ có vạn thần kì, thủy phủ có vạn linh long và nhạc phủ (nhạc là núi lớn, như câu “Dù cho tạo tội hơn núi cả/ Chẳng nhọc Diệu Pháp vài ba hàng” – “Giả nhiêu tạo tội quá sơn nhạc/ Bất tu Diệu Pháp lưỡng tam hàng”) có vạn sơn thần, gồm chung bốn phủ có vô số thần thánh nên gọi là vạn linh. Khái niệm “Tứ phủ vạn linh” ở đây là cách nói của Việt Nam mà chư Tổ phương tiện vay mượn để thay thế cho cụm từ “nhứt thiết thiên chúng, hộ pháp, thiện thần”. Và “thiên kinh” ý chỉ trời Đao Lợi - nơi cư trú của Đế Thích thiên chủ người được cho là quản lí trật tự của cả ba cõi mà dân gian gọi là Thượng Đế.
Sự uyển chuyển như thế của Phật giáo không chỉ ở Ấn Độ hay Việt Nam mà đã trải rộng trên toàn cầu, nơi nào có dấu chân tăng chúng du hành cũng có sự quy y của các loài phi nhân nơi bản xứ. Ở Việt Nam, chư Tổ đã khéo léo dùng chính cách nói dân gian để chỉ các thần Hộ pháp, không gọi là nhị vị Kim Cang lực sĩ theo tạng kinh mà là ông Thiện ông Ác để ngày đêm hộ vệ Bụt nhà ta, từ chổ hàng phục phi nhân rồi đến chuyển hóa những người tin tưởng nơi phi nhân đó quay về nương tựa Tam Bảo. Điều đó hoàn toàn phù hợp với vũ trụ quan và nhân sinh quan Phật giáo.
Category
Mantra - Trì Tụng Mật Chú