TĐ:2530- Không Thể Bỏ Lỡ Cơ Hội Thành Phật
TĐ:2530- không thể bỏ lỡ cơ hội thành Phật
Danh sách phát https://www.youtube.com/playlist?list=PLtgPvPfGoKfpbWa51Buwk0GViSLlfHtqQ
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ] Trích đoạn:02-039-488
Thời gian từ: 00h57:08:21 - 01h02:02:18
Bài giảng Việt Ngữ Download MP3 - MP4 & DivX https://drive.google.com/folderview?id=0Bz7kUyTNUpcVTGRpb1hXUzRNSWc&tid=0Bz7kUyTNUpcVUWZLUm5hT3dfbEEgrid
Nguồn Hoa Ngữ: http://www.amtb.tw/
Thế nên giảng kinh thuyết pháp có thể phấn chấn nhân tâm, khiến người khác nghe được liền giác ngộ, chưa chắc là thật sự giác ngộ, khi nghe bị cảm động. Đây là gì? Là duyên chúng ta giác ngộ, nhân giác ngộ là trí tuệ bát nhã vốn có trong tâm tánh của chúng ta. Không có duyên này, trí tuệ vốn có trong tâm tánh chúng ta không thể hiện tiền, dùng duyên này dẫn dắt nó ra, chính là ý này. Thế nên chúng ta ngộ nhập toàn là trí tuệ của chính mình, chứ không phải bên ngoài đến, chính mình vốn có.
Điều này trong Kinh Hoa Nghiêm Đức Phật nói: “Tất cả chúng sanh đều có trí tuệ đức tướng của Như Lai”. Như Lai là tự tánh, mỗi người đều có trí tuệ viên mãn, đức năng viên mãn, tướng hảo viên mãn trong tự tánh. Tất cả chúng sanh bình đẳng, chúng ta bình đẳng với Chư Phật Như Lai, chúng ta bình đẳng với loài bò bay cựa động, chúng ta cũng bình đẳng với địa ngục ngạ quỷ, chỉ là họ mê hơn chúng ta, không dể dàng giác ngộ.
Đức Phật nói, trong lục đạo nhân đạo dễ giác ngộ hơn. Thiên đạo thì sao? Thiên đạo không có khổ, khổ ít vui nhiều, họ không muốn tu hành, chỉ muốn hưởng thụ, có câu: “phú quý học đạo nan”, họ ngày ngày hưởng thụ.
Ba đường ác khó học đạo, vì sao? Giống như câu: “bần cùng học đạo nan”. Ba bữa cơm chưa đủ no, làm gì có tâm tư học đạo? Thế nên nhân đạo thuộc trung bình, không quá vui, cũng không phải quá khổ, có thể duy trì cuộc sống gia đình, có khổ có vui nên dễ giác ngộ hơn. Đây chính là được thân người vô cùng đáng quý: “Thân người khó được, Phật pháp khó được nghe”. Được thân người không dễ, được thân người đáng quý nhất chính là có cơ hội nghe Phật pháp, có cơ hội ngộ nhập Phật pháp. Như vậy đời này đến nhân đạo không uổng phí.
Gặp được pháp môn Tịnh độ đó là điều vô cùng thù thắng, gặp được pháp môn này tương lai sẽ thoát ly luân hồi, sẽ thoát ly mười pháp giới, đến thế giới tây phương Cực Lạc để làm Phật, như vậy là đúng. Cõi trời cõi người của thế gian này đều buông bỏ hết, không cần nữa. Đại Phạm Thiên Vương nhường ngôi cho chúng ta, Ma Hê Thủ La Thiên Vương mời chúng ta làm thiên vương, có làm chăng? Không thể làm, làm là sai. Cơ hội thành Phật không dễ gặp, cơ hội làm thiên vương rất nhiều, nhất định không được làm. Thế nên chúng ta phải nhận thức rõ ràng, nhận thức càng rõ ràng tâm chúng ta càng kiên định, không còn thay đổi, nhất định đi làm Phật. Đời này chúng ta ở nhân đạo đạt được đại viên mãn, có thể trở về tự tánh
Danh sách phát https://www.youtube.com/playlist?list=PLtgPvPfGoKfpbWa51Buwk0GViSLlfHtqQ
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ] Trích đoạn:02-039-488
Thời gian từ: 00h57:08:21 - 01h02:02:18
Bài giảng Việt Ngữ Download MP3 - MP4 & DivX https://drive.google.com/folderview?id=0Bz7kUyTNUpcVTGRpb1hXUzRNSWc&tid=0Bz7kUyTNUpcVUWZLUm5hT3dfbEEgrid
Nguồn Hoa Ngữ: http://www.amtb.tw/
Thế nên giảng kinh thuyết pháp có thể phấn chấn nhân tâm, khiến người khác nghe được liền giác ngộ, chưa chắc là thật sự giác ngộ, khi nghe bị cảm động. Đây là gì? Là duyên chúng ta giác ngộ, nhân giác ngộ là trí tuệ bát nhã vốn có trong tâm tánh của chúng ta. Không có duyên này, trí tuệ vốn có trong tâm tánh chúng ta không thể hiện tiền, dùng duyên này dẫn dắt nó ra, chính là ý này. Thế nên chúng ta ngộ nhập toàn là trí tuệ của chính mình, chứ không phải bên ngoài đến, chính mình vốn có.
Điều này trong Kinh Hoa Nghiêm Đức Phật nói: “Tất cả chúng sanh đều có trí tuệ đức tướng của Như Lai”. Như Lai là tự tánh, mỗi người đều có trí tuệ viên mãn, đức năng viên mãn, tướng hảo viên mãn trong tự tánh. Tất cả chúng sanh bình đẳng, chúng ta bình đẳng với Chư Phật Như Lai, chúng ta bình đẳng với loài bò bay cựa động, chúng ta cũng bình đẳng với địa ngục ngạ quỷ, chỉ là họ mê hơn chúng ta, không dể dàng giác ngộ.
Đức Phật nói, trong lục đạo nhân đạo dễ giác ngộ hơn. Thiên đạo thì sao? Thiên đạo không có khổ, khổ ít vui nhiều, họ không muốn tu hành, chỉ muốn hưởng thụ, có câu: “phú quý học đạo nan”, họ ngày ngày hưởng thụ.
Ba đường ác khó học đạo, vì sao? Giống như câu: “bần cùng học đạo nan”. Ba bữa cơm chưa đủ no, làm gì có tâm tư học đạo? Thế nên nhân đạo thuộc trung bình, không quá vui, cũng không phải quá khổ, có thể duy trì cuộc sống gia đình, có khổ có vui nên dễ giác ngộ hơn. Đây chính là được thân người vô cùng đáng quý: “Thân người khó được, Phật pháp khó được nghe”. Được thân người không dễ, được thân người đáng quý nhất chính là có cơ hội nghe Phật pháp, có cơ hội ngộ nhập Phật pháp. Như vậy đời này đến nhân đạo không uổng phí.
Gặp được pháp môn Tịnh độ đó là điều vô cùng thù thắng, gặp được pháp môn này tương lai sẽ thoát ly luân hồi, sẽ thoát ly mười pháp giới, đến thế giới tây phương Cực Lạc để làm Phật, như vậy là đúng. Cõi trời cõi người của thế gian này đều buông bỏ hết, không cần nữa. Đại Phạm Thiên Vương nhường ngôi cho chúng ta, Ma Hê Thủ La Thiên Vương mời chúng ta làm thiên vương, có làm chăng? Không thể làm, làm là sai. Cơ hội thành Phật không dễ gặp, cơ hội làm thiên vương rất nhiều, nhất định không được làm. Thế nên chúng ta phải nhận thức rõ ràng, nhận thức càng rõ ràng tâm chúng ta càng kiên định, không còn thay đổi, nhất định đi làm Phật. Đời này chúng ta ở nhân đạo đạt được đại viên mãn, có thể trở về tự tánh
- Category
- Hòa Thượng Tịnh Không





