TĐ: 410-Họa Lớn Của Con Người Do Tự Cho Mình Là đúng
TĐ: 410-Họa lớn của con người do tự cho mình là đúng
Danh sách phát https://www.youtube.com/playlist?list...
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ] Trích đoạn:TĐĐK - tập, 216
Thời gian từ: 01h20:41:17 - 01h24:39:12
OneDrive-Download{Audio(pháp âm)
Text (văn bản,tài liệu)Video(Phim)
https://onedrive.live.com/?authkey=%21ACHk9Nt5tgeLY5k&id=1611C15B57B62EB0%213009&cid=1611C15B57B62EB0
https://sites.google.com/a/tinhdophapam.org/www-tinhdophapam-org
Nguồn Hoa Ngữ: http://www.amtb.tw
Cổ nhân có một ưu điểm, cho nên rất nhiều người thành tựu. Ưu điểm là người người đều hiếu dưỡng cha mẹ, tôn sư trọng đạo. Nghĩa là nghe lời, thật thà, không dám tự cho mình thông minh, thầy dạy sao đều ngoan ngoãn học theo như thế. Điều này rất khó được, bây giờ không còn. Hiện nay trẻ con bắt đầu từ mẫu giáo đã dạy sáng tạo, sao có thể nghe lời? Nghe lời là lạc hậu. Điều này nghĩa là nói, đối với nhận thức về chân tướng sự thật, có vấn đề. Người bây giờ gọi là giá trị quan. Không tin cổ nhân, quý vị không có hy vọng gì đối với cổ thánh tiên hiền, thánh hiền quân tử. Không tin Phật Bồ Tát, không tin chư vị tổ sư đại đức, vậy thì Phật Bồ Tát và A la hán quý vị không có phần, đây đều là thật.
Những đạo lý này chỉ có đại thừa nói một cách viên mãn, đại thừa nói gì? Pháp đại thừa giống như quả cầu vậy, như trái cầu tròn, viên mãn. Viên mãn là gì? Viên mãn là tự tánh, thể của sự viên mãn quý vị không thể thêm một chút nào nữa, nếu thêm một chút nó không tròn. Cũng không được thiếu tí nào, thiếu một chút nó cũng không tròn, quả thật là không tăng không giảm. Đây là nói về tự tánh, tánh đức viên mãn, Phật Phật đạo đồng, người người không hai. Sanh Phật không hai, chúng sanh và Phật không hai, không có gì không đại viên mãn. Vấn đề bây giờ là gì? Vấn đề là ta muốn thêm một chút, hay muốn bớt một chút, đây là gì? Đây là phiền não. Cho nên ta khởi tâm động niệm, phân biệt chấp trước là làm cho trí tuệ cứu cánh viên mãn, đức năng viên mãn, tướng hảo viên mãn trong tự tánh, nó không mất đi nhưng nó không khởi tác dụng. Ta vốn là Phật, bây giờ biến thành phàm phu lục đạo, còn cảm thấy rất đắc ý. Như vậy thì còn cách nào khác? Hết cách. Ta không muốn tiếp thu giáo dục của Phật Bồ Tát, không phải các ngài không dạy ta, mà là ta không chịu tiếp thu.
Danh sách phát https://www.youtube.com/playlist?list...
Chủ giảng: Lão Pháp Sư Tịnh Không
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
[Tinh Hoa Khai Thị 菁華開示 ] Trích đoạn:TĐĐK - tập, 216
Thời gian từ: 01h20:41:17 - 01h24:39:12
OneDrive-Download{Audio(pháp âm)
Text (văn bản,tài liệu)Video(Phim)
https://onedrive.live.com/?authkey=%21ACHk9Nt5tgeLY5k&id=1611C15B57B62EB0%213009&cid=1611C15B57B62EB0
https://sites.google.com/a/tinhdophapam.org/www-tinhdophapam-org
Nguồn Hoa Ngữ: http://www.amtb.tw
Cổ nhân có một ưu điểm, cho nên rất nhiều người thành tựu. Ưu điểm là người người đều hiếu dưỡng cha mẹ, tôn sư trọng đạo. Nghĩa là nghe lời, thật thà, không dám tự cho mình thông minh, thầy dạy sao đều ngoan ngoãn học theo như thế. Điều này rất khó được, bây giờ không còn. Hiện nay trẻ con bắt đầu từ mẫu giáo đã dạy sáng tạo, sao có thể nghe lời? Nghe lời là lạc hậu. Điều này nghĩa là nói, đối với nhận thức về chân tướng sự thật, có vấn đề. Người bây giờ gọi là giá trị quan. Không tin cổ nhân, quý vị không có hy vọng gì đối với cổ thánh tiên hiền, thánh hiền quân tử. Không tin Phật Bồ Tát, không tin chư vị tổ sư đại đức, vậy thì Phật Bồ Tát và A la hán quý vị không có phần, đây đều là thật.
Những đạo lý này chỉ có đại thừa nói một cách viên mãn, đại thừa nói gì? Pháp đại thừa giống như quả cầu vậy, như trái cầu tròn, viên mãn. Viên mãn là gì? Viên mãn là tự tánh, thể của sự viên mãn quý vị không thể thêm một chút nào nữa, nếu thêm một chút nó không tròn. Cũng không được thiếu tí nào, thiếu một chút nó cũng không tròn, quả thật là không tăng không giảm. Đây là nói về tự tánh, tánh đức viên mãn, Phật Phật đạo đồng, người người không hai. Sanh Phật không hai, chúng sanh và Phật không hai, không có gì không đại viên mãn. Vấn đề bây giờ là gì? Vấn đề là ta muốn thêm một chút, hay muốn bớt một chút, đây là gì? Đây là phiền não. Cho nên ta khởi tâm động niệm, phân biệt chấp trước là làm cho trí tuệ cứu cánh viên mãn, đức năng viên mãn, tướng hảo viên mãn trong tự tánh, nó không mất đi nhưng nó không khởi tác dụng. Ta vốn là Phật, bây giờ biến thành phàm phu lục đạo, còn cảm thấy rất đắc ý. Như vậy thì còn cách nào khác? Hết cách. Ta không muốn tiếp thu giáo dục của Phật Bồ Tát, không phải các ngài không dạy ta, mà là ta không chịu tiếp thu.





