Sống mà dâm dật, sau khi chết đọa vào địa ngục. Người thế gian vì dâm dục này, mà tan nhà mất mạng.

16 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa . Tập 525 - 526
Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng

Luật Sa Di nói: “Năm giới tại gia, duy chế tà dâm. Mười giới xuất gia, đoạn tận tà dâm, phạm vào tất cả nam nữ trong thế gian, đều gọi là phá giới”. Ở trước chúng ta học đến đây, bây giờ chúng ta xem tiếp đoạn văn bên dưới:
“Cho đến người thế gian vì dâm dục, mà mang họa sát thân tan nhà. Xuất gia làm tăng, há càng phạm chăng. Căn bản sanh tử, dâm dục đứng hàng đầu. Nên trong kinh dạy rằng: Sống mà dâm dật, không bằng chết mà trinh khiết”. Đoạn kinh văn này là nói đến ngũ ác, ngũ thống, ngũ thiêu. Năm loại ác này chính là sát đạo dâm vọng tửu, là năm giới. Nên nội dung phẩm kinh văn này chính là ngũ giới thập thiện, là giới luật mà trong Kinh Vô Lượng Thọ nói, đoạn kinh văn này nói rất tường tận.
Ở trước Hoàng Niệm Tổ trích dẫn lời trong Sa Di Luật Nghi. Phía sau là ông tổng kết về đoạn kinh giáo này. Cho đến người thế gian vì dâm dục này, ái dục này, tình dục này mà “tan nhà mất mạng”. Câu này chúng ta có thấy trong lịch sử Hạ Thương Chu, trong thời cổ đại, các hoàng đến cuối triều đại, vì điều gì mà tan nhà mất mạng, mất đi chánh quyền? Hầu như đều là vì dâm dục, điều này trong lịch sử ghi chép rất rõ ràng. Chúng ta quan sát tường tận hơn, ở mỗi triều đại, sau cùng mất nước đều là vị quân vương này, có thể nói là phạm hết năm giới: Sát đạo dâm vọng tửu. Vì thế mà mất đi chánh quyền, tan nhà mất mạng. Quý vị sẽ biết tính quan trọng khi Phật chế ngũ giới cho chúng ta. Đối với thế gian đã tạo thành thảm họa lớn lao, huống gì là người xuất gia. “Xuất gia làm tăng, há còn phạm sao”. Nó nghiêm trọng đến mức độ nào? “Căn bản của sanh tử, dâm dục đứng hàng đầu”. Bởi thế trong kinh nói: “Sống mà dâm dật, không bằng chết mà trinh khiết”, lời nói này là thật chăng? Là thật. Sống mà dâm dật, sau khi chết đọa vào địa ngục. Trong kinh nói về địa ngục là tường đồng trụ sắt, đây là quả báo phải chịu khi phạm tội dâm dật. Còn chết mà trinh khiết tuyệt đại đa số đều sanh lên cõi trời, thiên đường và địa ngục sai biệt rất lớn.
Bởi thế chúng ta phải bình tĩnh suy nghĩ về tương lai, ta đồng ý lên cõi trời hay là bằng lòng đọa vào địa ngục. Điều này cần phải có đầu óc tỉnh táo và thật sự tin nhân quả. Trong Kinh Đức Phật nói về năm giới, năm điều ác. Sát đạo dâm vọng tửu là năm điều ác, tạo năm điều ác này, đời sau không được thân người, sanh lên cõi trời và vãng sanh lại càng không có phần, không thể không biết điều này.
Trong Vô Lượng Thọ Kinh Sao lại nói: Dâm dục là cội nguồn trôi lăn trong vòng sanh tử, xa rời nhân duyên giải thoát”, đây là nói đến tai hại của dâm dục. Cổ nhân nói: Đây là phiền não nghiêm trọng nhất trong phiền não. Con người vào trong lục đạo thọ sanh, nhân duyên rất phức tạp, nhưng ý niệm thứ nhất chính là dâm dục. Bởi thế: “Dục không nặng không sanh Ta Bà, niệm không nhất không sanh Tịnh độ”, thay đổi ý niệm này quá quan trọng. Nó là lưu chuyển sanh tử, chính là nguồn cội của luân hồi lục đạo. “Xa rời nhân duyên giải thoát”, đây là nói, ta không thể nào thoát ly luân hồi lục đạo, nhân duyên chính là ở đây. Chúng ta có muốn rời khỏi lục đạo chăng? Quả thật lục đạo quá khổ.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không