Quyết Tâm một lòng trì niệm A DI ĐÀ PHẬT.... Tư lương Vãng Sanh chính là Tín Nguyện Hạnh....HAY...

14 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Trích đoạn : TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH KHOA CHÚ. Tập 327 - 328
Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa . Tập 422
Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng.

Đây là lời Đại sư Ngẫu Ích nói, tín nguyện có thiếu khuyết, “tắc trì danh túng như ngân tường thiết bích, phong vũ bất nhập, diệc bất năng vãng sanh dã.” (thì dù trì danh như tường bạc vách sắt, gió mưa không nhập, cũng không thể vãng sanh). Phải ghi nhớ câu nói này, không được nửa tin nửa ngờ.


Lòng tin không chuyên nhất, nên gọi là không chắc chắn ). Tín tâm của họ dao động. Phía trước là nói tín tâm không trong sạch, tín tâm không thuần, họ có ô nhiễm. Đó là giảng điều gì ? Tín tâm của họ bất nhất, vọng niệm quá nhiều. Tín tâm như có như không, nói họ không có, họ cũng có; Nói họ có, không hữu hiệu. Thứ ba, “tín tâm bất tương tục, vị dư niệm gian cố.” ( lòng tin không liên tục, gọi là giữa có niệm khác ). Họ niệm Phật, trong đây có tạp niệm, xen tạp bên trong, họ không thuần, không phải là chỉ có Phật hiệu không có tạp niệm. Trong đoạn này còn có một câu, “Điệt tương thu nhiếp. Nhược năng tương tục, tắc thị Nhất Tâm. Đãn năng nhất tâm tức thị thuần tâm. Cụ thử tam tâm, nhược bất sanh giả, vô hữu thị xứ.” (Thâu nhiếp lẫn nhau. Nếu được liên tục, thì là Nhất Tâm. Hễ được Nhất Tâm tức là tâm thuần. Đầy đủ ba tâm ấy, nếu không vãng sanh, thì không có đạo lý đó). Đây là đầy đủ, tín tâm phải thuần, tín tâm phải chuyên nhất, phải liên tục, chính là nhất tâm chuyên chú ở trên Phật hiệu, chỉ có Phật hiệu, không có tạp niệm.

( lại nói, muốn đến cảnh giới Nhất Tâm Bất Loạn, cũng không có cách khác. Lúc đầu hạ thủ, nên dùng nhớ số tràng hạt, nhớ được rõ ràng, quy định lịch trình, nhất định không thiếu. Lâu dần thuần thục, thì bất niệm tự niệm). Đại sư Ngẫu ích chỉ dạy chúng ta, nếu chúng ta muốn niệm đến Nhất Tâm Bất Loạn, thì dùng phương pháp gì ? Cũng không phải phương pháp khác, dạy cho chúng ta dùng chuỗi niệm, cũng chính là nói nhớ số, lúc bắt đầu niệm Phật phải nhớ số, nhớ được vô cùng rõ ràng, nhớ được phân minh. Phải hạn định thời khóa, chính là một ngày, lúc mới niệm đừng quy định quá nhiều, quá nhiều làm không xong sẽ giải đãi, thì không có cách nào tiếp tục được, do đó thà rằng công khóa định ít, chắc chắn phải làm xong công khóa. Thông thường là một bộ Kinh Vô Lượng Thọ, hoặc là một bộ Kinh A Di Đà, nhiều người dùng Kinh A Di Đà, cũng vô cùng tốt, 10 ngàn tiếng Phật hiệu, một bộ Kinh Vô Lượng Thọ, ba ngàn tiếng Phật hiệu, năm ngàn tiếng Phật hiệu đều được. Mỗi ngày làm, sáng tối không sót lần nào, lâu ngày thì tập thành thói quen, đến giờ thì đề khởi lên câu Phật hiệu: một cách tự nhiên rồi.
Đây cũng là lời của đại sư Ngẫu Ích. Quý vị hy vọng niệm đến nhất tâm bất loạn, cũng không ngoài phương pháp này. Phương pháp đó là gì ? Tối sơ hạ thủ, tu dụng số châu, ký đắc phân minh, khắc định khóa trình, quyết định vô khuyết, cửu cửu thuần thục, bất niệm tự niệm. Nhiên hậu ký số diệc đắc, bất ký sô diệc đắc. Tổ sư khuyên chúng ta nên dùng phương tiện ban đầu, phương tiện ban đầu là dùng chuổi hạt. Vì sao vậy? Vì thời khóa đó quý vị đã định rồi. Người thời nay nếu bảo họ mỗi ngày niệm 1 vạn tiếng, họ không bao giờ làm được. Vậy phải bảo họ niệm như thế nào? bảo họ mỗi ngày niệm 1 ngàn tiếng họ mới có thể làm được. Một xâu chuổi có 108 hạt, bảo họ niệm 10 xâu như vậy, điều này họ có thể làm được, từ từ sẽ được. Niệm như vậy 3 năm, 5 năm rồi khuyên họ tăng lên, hướng lên nâng cao. Ban đầu quy định nhiều quá, sau đó rất khó kiên trì. Điều này từ trước đến giờ đều có, thậm chí bản thân chúng ta cũng không ngoại lệ. Cho nên ban đầu quy định thời khóa ít một chút, dần dần rồi tăng thêm, như vậy là tốt, đây là hiện tượng tiến bộ, hiện tượng nâng cấp. Quy định quá nhiều rồi sau đó ít lại là hiện tượng thụt lùi, là hiện tượng trừ cao rơi xuống thấp, hiện tượng này không tốt. Vì thế quy định thời khóa cho người mới học nên định ít lại. Tốt nhất là bảo họ nghe kinh. Nghe kinh giúp cho họ được hai điều, thứ nhất là giúp họ tín tâm. Thật sự nghe hiểu rồi, thì họ tin tưởng. Cho nên nói là đoạn nghi sanh tín.

Vì sao con người không thể tiếp nhận pháp môn này ?
Category
Hòa Thượng Tịnh Không