Phương Pháp Tu Phúc Tích Đức Cải Tạo Vận Mệnh (Audio)

72 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Download sách Cải Đổi Vận Mệnh: https://vangsanhcuclac.files.wordpress.com/2015/02/cai-doi-van-mang.pdf

Đây là câu chuyện hoàn toàn có thật kể về 1 người tên là Viêm Liễu Phàm , tên thật là Viêm Hoàn, , tự là Khôn Nghi, hiệu là Liễu Phàm, sống vào đời nhà Minh, quê ở Gia Thiện thuộc Chiết Giang. Ông sinh ra trong một gia đình có truyền thống về y thuật, cha mất sớm nên ông được chăm sóc bởi bàn tay người mẹ. Khi còn niên thiếu, ông đã được học ngành y để kế thừa gia nghiệp. Vào một ngày nọ có một thầy tướng số ghé thăm nhà, ông hướng về phía người mẹ, nói: "Có lẽ bà muốn cậu bé này trở thành thầy thuốc, nhưng cậu ấy sẽ không đi theo con đường đó. Khi trưởng thành câu ấy sẽ đi vào con đường khoa cử". Sau đó ông lão còn dự đoán số phận của cậu bé, sẽ dự kỳ thi nào vào năm bao nhiêu tuổi, sau sẽ lập gia đình nhưng hiếm muộn về đường con cái và sẽ mất vào năm 53 tuổi…

Sau đó cuộc đời Liễu Phàm diễn ra đúng như những gì ông lão dự đoán. Một hôm Liễu Phàm tới thăm một ngôi chùa, gặp thiền sư Vân Cốc và cùng tọa thiền với thiền sư. Khâm phục tư thế tọa thiền của Liễu Phàm, thiền sư Vân Cốc đã cất tiếng khen ngợi: “Ngài tọa thiền rất đĩnh đạc không mảy may phân tâm. Hẳn là ngài đã từng tu luyện ở chùa nào rồi?” Liễu Phàm đáp: “Tôi chưa từng tu luyện ở đâu cả,” và kể lại câu chuyện về ông lão đã gặp thời niên thiếu. “Cuộc đời của tôi đúng như lời ông lão đã nói, việc tôi từ giã cõi đời ở tuổi 53 có lẽ là số phận của tôi. Vì thế mà bây giờ tôi chẳng mảy may suy nghĩ về điều gì”. Nghe Liễu Phàm giãi bày như vậy, thiền sư cười nói: “Ta cứ ngỡ ngươi là một bậc thông tuệ, một hiền nhân đã chứng ngộ. Hóa ra ngươi cũng chỉ là hạng tầm thường mà thôi”.

Rồi thiền sư Vân Cốc nói tiếp: “Thật ra, ông lão nói đúng. Mỗi người đều có số phận trời định. Nhưng chẳng có ai cam chịu số phận như thế. Vẫn có câu đức năng thắng số. Nếu luôn nghĩ điều thiện, luôn làm việc thiện thì cuộc đời sẽ trở nên tốt đẹp. Nếu chỉ nghĩ điều ác và làm điều ác thì cuộc đời sẽ chẳng ra gì. Luật nhân quả đó có ở muôn vật. Biết luật nhân quả thì con người sẽ thay đổi được số phận.” Liễu Phàm là người biết lắng nghe, từ đó ông nổ lực hành thiện tích đức. Kết quả là ông sanh con trai và sống rất trường thọ.
Category
Phim truyện Phật Giáo