OÁN KHỔ ..Pháp Uyển Châu Lâm Quyển 67-100 --- Thiên Thứ 78- Oán Khổ (Phần 02)

1 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Ở trong thế giới của loài người,
Có Ấm thì đều là đau khổ,
Có sanh chắc chắn trở về chết,
Có chết nhất định phải có sanh.
Nếu như trú vào thân trung ấm,
Tự nghiệp mình nhận chịu khổ não,
Trải qua đời kiếp chịu đau khổ,
Khổ đau này không thể nói hết.
Chìm vào trong phẩn giải thối tha,
Bị hơi nóng luôn luôn thiêu đốt,
Nỗi khổ ở trong thai như vậy,
Không thể nào nói đầy đủ được.
Thường tham lam mùi vị thức ăn,
Tâm niệm ấy luôn luôn hy vọng,
Mùi vị biến thành nỗ khổ lớn,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Tâm bé nhỏ luôn luôn hy vọng,
Đối với ham muốn không biết đủ,
Đã nhận chịu những nỗi khổ não,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Oán ghét không thích gặp mặt nhau,
Giống như ngọn lửa lớn gay gắt,
Đã phát sinh những nỗi khổ não,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Đối với ân ái mà biệt ly,
Đã sanh ra vô lượng khổ đau,
Rất ác hiểm khó chịu đựng nổi,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Sợ nóng-lạnh vô cùng xấu xa,
Sanh ra vô lượng thứ khổ sở,
Chúng sanh nhận chịu khổ sở này,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Bệnh tật khốn khổ hại mạng người,
Bệnh là sứ giả của vua chết,
Chúng sanh nhận chịu nỗi khổ này,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Bị người khác thúc giục sai khiến,
Luôn luôn không có được tự do,
Chúng sanh nhận chịu nỗi khổ này,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Ái dục hiểm ác đốt chúng sanh,
Mong cầu nhận chịu nhiều đau khổ,
Theo thứ tự cho đến cái chết,
Nỗi khỗ này không thể nói hết.
Nếu gần gũi hạng ác tri thức,
Nhiều khổ đau thường không đoạn dứt,
Phải nhận chịu báo khổ đường ác,
Nỗi khổ này không thể nói hết,
Vợ con gặp phải cảnh suy não,
Thấy thì sinh đau khổ vô cùng,
Trải qua còn hơn cả địa ngục,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Đói khát tự đốt cháy thân mình,
Giống như ngọn lửa dữ hừng hực,
Có thể hủy hoại đến thân tâm,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Luôn luôn bị người khác khinh chế,
Bà con thân thích và bạn bè,
Sanh lòng buồn phiền cùng xót thương,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Đời người bị tuổi già lấn át,
Thân gầy gò-tâm ý sút kém,
Lưng còng nhờ gậy chống đi lại,
Nỗi khổ này không thể nói hết.
Đời người bị cái chết giữ chặt,
Từ đây đi đến đời sống khác,
Cái chết này là nỗi khổ lớn,
Không thể nào nói ra hết được.”
Category
Hòa Thượng Tịnh Không