Nhìn Thấu Là Trí Huệ, Buông Được Là Công Phu . Khai Thị 9- 3 -2019

55 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Tại sao tôi luôn giảng hết mình như vậy ? Tôi biết có người trên ti vi, có người trên mạng, trong số 10 ngàn người có 1 người là được rồi, tôi không phí công rồi.

Kinh Phật đã từng nói “Na già thường tại định, vô hữu bất định thời”, Sư đi đứng ngồi nằm đều cho Quý vị thấy điều gì? Sư ở trong Định. Đi rất chậm rãi, nói chuyện cũng chậm rãi, động tác cũng chậm rãi, không hề có chút lo lắng vội vàng nào. Điều này khiến chúng ta biết được rằng, người có trí tuệ, tâm định, thân cũng định.
Xốc nổi, không có trí tuệ. Thanh niên bây giờ phiền phức nhất là xốc nổi nóng vội. Vì vậy họ học điều gì, học Thánh hiền, học Phật pháp, họ có học được không? Phật Bồ tát dạy họ cũng không học được. Vì sao vậy? Vì họ không định được. Những điều của cổ nhân thánh hiền, Phật bồ tát, chắc chắn tâm phải định, mới có thể học được, mới có thể cảm nhận được, mới có thể lĩnh hội được. Không phải họ không chịu dạy, mà bản thân Quý vị phải có đủ điều kiện, họ mới có cách dạy Quý vị. Không có điều kiện căn bản, giảng cũng vô ích, tốn công thôi. Tôi hàng ngày đều giảng Kinh dạy học không ngừng, có phải mọi người đều học được không? Chưa chắc. Nói thật ra, xung quanh tôi không có ai cả. Tại sao tôi luôn giảng hết mình như vậy? Tôi biết có người trên ti vi, có người trên mạng, trong số 10 ngàn người có 1 người là được rồi, tôi không phí công rồi. Thật sự có, nhưng tôi không quen biết với người này, họ biết tôi, tôi không biết họ, chúng tôi chưa từng gặp mặt nhau, tôi biết chắc chắn là có, cho nên tôi giảng rất phấn khởi, tôi ở trong phòng ghi hình, thường không có ai hết, tôi đối diện với ống kính, tôi giảng rất có tinh thần, vì tôi biết thật sự có người đang nghe, tôi biết thật sự có người đang học, tôi không phí công, không phí công giảng.
Category
Video Pháp thoại