Người thường không thể thành tựu, là vì không có công phu khắc phục tập khí của chính mình.

11 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa . Tập 164
Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng


Nếu nói ngày nay bản thân chúng ta có năng lực, có công phu, có tu hành, có trí tuệ là giả. Vì sao vậy? Vì chúng ta đang ở trong lục đạo, đây là sự thật. Màu sắc muôn hình đa dạng trong lục đạo, chúng ta tiếp xúc hằng ngày vẫn còn khởi tâm động niệm. Công phu của chúng ta là gì ? Không quá nổi trội, có động tâm chăng ? Tâm vẫn động, chưa được! Chúng ta vẫn còn trôi lăn trong luân hồi lục đạo chưa ra khỏi được.


Người thế gian tâm bị nhiễm ô, quý vị tĩnh tâm suy nghĩ, tự tư tự lợi là ô nhiễm, danh văn lợi dưỡng là ô nhiễm, chìm đắm trong ngũ dục lục trần là ô nhiễm, tham sân si mạn nghi là ô nhiễm. Lục đạo chúng sanh, tâm người nào không ô nhiễm? Không tìm thấy người không có ô nhiễm.
Mặc dù là Trời sắc giới, Trời vô sắc giới, tâm họ vẫn bị nhiễm ô. Chẳng qua họ có định công, định công có thể khống chế. Họ chưa đoạn trừ nhiễm ô, nhưng nó không khởi tác dụng, thiền định khiến nó không khởi tác dụng, không phải đã đoạn nó. Làm sao để đoạn được những thứ này? Trí tuệ mới đoạn được, dùng trí tuệ chiếu soi. Nhiễm ô giống như bóng tối vậy, trí tuệ vừa phát, những ô nhiễm này liền biến mất, phiền não mới được đoạn trừ.
Chúng ta phải biết bản thân đã khắc phục được nhiễm ô này hay chưa? Vậy thì chúng ta thường nghĩ đến bản thân có trí tuệ chăng? Nếu có được chút trí tuệ, biết rằng chúng ta đã buông bỏ được một ít nhiễm ô. Quả thật buông bỏ một phần ô nhiễm, trí tuệ liền hiển lộ một phần. Buông bỏ hai phần tập khí phiền não, trí tuệ hiển lộ hai phần, chính là như vậy. Công phu hoàn toàn ở chỗ buông bỏ, không buông không được. Buông bỏ chấp trước, không chấp trước đối với tất cả pháp. Đây gọi là tu hành chơn chánh, gọi là biết tu.

ở đây quan trọng nhất là thắng mình. Người thường không thể thành tựu, là vì không có công phu khắc phục mình. Thắng mình, người xưa gọi là khắc phục được bản thân, khắc phục sự biếng nhác, kiêu ngạo, phóng dật của chính mình. Đây đều là phiền não, không thể tinh tấn, ý chí không tập trung, đây là tập khí phiền não. Ngài có thể khắc phục tập khí phiền não của mình, cũng chính là chúng ta thường nói, buông bỏ vạn duyên, nhất tâm chuyên chú, ngài làm được điều này.

phải nhất tâm chuyên chú. Phàm những người không thể thành tựu, thành tích bình thường, không có thành tích gì xuất sắc. Đều là phóng dật, đều không thể đạt được chuyên chú, không thể đạt được nhất tâm, đây là một vấn đề rất khó, không phải người thông thường có thể làm được. Làm được, ngài biểu hiện ra bên ngoài, nhất định là chúng ta thường nói: “thành kính khiêm hòa”. Người này chân thành, cung kính, khiêm tốn, hòa thuận. Vì sao vậy? Vì biểu hiện ra bên ngoài chính là như vậy. Bên trong có thật đức, đức năng chân thật. Biểu hiện ra bên ngoài nhất định là như vậy.
Quý vị xem trong Liễu Phàm Tứ Huấn nói, ông Liễu Phàm mỗi lần lên kinh thi cử, kết bạn cùng đi với những người đồng học khác. Trên đường đi thấy bạn học nào, thái độ biểu hiện khiêm tốn, cung kính, hòa thuận, ông khẳng định người này lần này nhất định thị đậu, đến lúc treo bảng quả nhiên đúng. Hình như những gì ông dự liệu, đều không có người nào thất bại, đều bị ông đoán trúng. Đây là gì? Là đức hạnh. Bên trong có thật đức, bên ngoài mới khiêm tốn.
Còn có một chút ngạo mạn, chúng ta nói khó nghe một chút, người ta gọi là khuyết đức. Đức của họ có khiếm khuyết, không viên mãn. Hạng người này thi cử thường thất bại, thi không đậu. Trong Liễu Phàm Tứ Huấn cũng có trường hợp, mắng quan chủ khảo: Văn tôi viết hay như thế, vì sao không cho tôi đậu? Trong này bao hàm ý nghĩa rất sâu sắc. Lời cổ nhân nói không sai chút nào: “hành hữu bất đắc, phản cầu chư kỷ”, quý vị nhất định sẽ tìm thấy. Quý vị tham gia thi cử không trúng tuyển, vấn đề nhất định không ở người khác, mà tại chính mình. Thật sự phản tỉnh, thay đổi bản thân, lần sau sẽ không sao, nhất định thi trúng.
Con người thắng mình khó, thắng người khác không khó. Thắng người là giáo hóa chúng sanh. Ở trước là tự độ, sau là độ tha, sau khi tự độ mới có thể độ tha. Bản thân không khắc phục được bản thân, đặc biệt là phiền não vi tế, điều này rất quan trọng. Tu hành có trình độ nhất định, độ lượng dần lớn lên. Nhưng gặp phải cảnh giới lớn lao hiện tiền, thông thường chúng ta gọi là lợi hại, vẫn còn ý niệm nhưng không bị phát tác. Ý niệm kiêu mạn, ý niệm oán hận, có, nhưng không nghiêm trọng. Như vậy có chướng ngại chăng ? Có chướng ngại.
hiện nay là thời kỳ mạt pháp, phước của chúng sanh mỏng. Phước mỏng có vấn đề gì? Chúng sanh phước mỏng, Phật Bồ Tát sẽ không đến. Phật Bồ Tát không đến, vậy ai đến? Yêu ma quỷ quái đều đến. Chúng sanh không tin có chánh pháp, khởi tâm động niệm toàn là tham sân si mạn nghi, mà còn vô cùng nghiêm trọng. Những phiền não tập khí này dẫn dắt yêu ma quỷ quái, cám dỗ chúng hiện thân. Có thể họ mạo xưng Phật Bồ Tát, mê hoặc chúng sanh, giúp chúng sanh tạo nghiệp, giúp chúng sanh đọa lạc, chúng ở bên cạnh lớn tiếng vui cười. Làm những điều này, họ có bị thọ báo chăng? Đương nhiên phải thọ báo.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không