Muốn vãng sanh thế giới Cực Lạc.. Thập thiện nghiệp này chúng ta nhất định phải siêng năng mà làm.

11 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Trích đoạn : Tịnh Độ Đại Kinh, giải diễn nghĩa . Tập 428

Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng

Tai họa từ đâu mà có? Là tâm hành bất thiện của chúng ta chiêu cảm ra. Đúng là tự làm tự chịu.
Đức Phật đến thế gian này, đại từ đại bi cứu khổ cứu nạn. Ngài dùng phương pháp nào để cứu? Giảng kinh dạy học, khiến chúng ta để có thể hiểu rõ chân tướng sự thật. Khiến chúng ta thực sự hiểu rõ, vũ trụ và tâm hành của chúng ta, có sự liên quan mật thiết, nhất định không được qua loa. Hóa giải thiên tai, sửa đổi tâm hành sai lầm của chúng ta, thì thiên tai được hóa giải. Giới khoa học thời cận đại cũng khẳng định cách nói này, cho nên ba loại thân nghiệp: không sát sanh, không trộm cắp, không dâm dật, đây là thân nghiệp.
Bên dưới thứ tư là không vọng ngữ. “ngăn trước”, trước là trước đây, trước khi chúng ta chưa học Phật. “việc ác của nói khống lừa người”, nói giả dối, lừa dối người. Đây là tội lỗi, đây là việc không nên làm, chúng ta phải đem nó sửa đổi. Từ nay về sau, chúng ta tiếp xúc với đại chúng, lời nói phải nói thật, nên làm tốt việc nói thật. Nói lời thật, xã hội này ngày nay, người ta không dám nói lời thật thà. Vì sao vậy? Vì người khác đều lừa chúng ta, nếu chúng ta nói lời thật thà thì chúng ta không phải đã chịu thiệt hay sao? Quý vị sợ bị thiệt, họ lừa dối ta, ta cũng lừa dối họ. Cách làm này hình như phù hợp logic. Nhưng nếu quý vị muốn đến thế giới Cực Lạc thì không thể đi được, vì sao vậy? Vì thế giới Cực Lạc là nơi hội tập của các thượng thiện nhơn. Thượng thiện, không phải trung thiện, vãng sanh về thế giới Cực Lạc phải là thượng nhơn. Chúng ta lừa dối người khác sao gọi thượng nhơn được? Cho nên thực sự muốn vãng sanh thế giới Cực Lạc thân cận đức Phật A Di Đà, con đường thập thiện nghiệp này chúng ta nhất định phải siêng năng mà làm. Người khác lừa dối chúng ta, chúng ta không lừa dối họ, chúng ta chịu thiệt mắc bẫy, trước mắt chịu thiệt mắc bẫy, tương lai sanh về thế giới Cực lạc làm Phật, làm Bồ Tát, cái lợi này chiếm được thật nhiều! Cho nên phải thường xuyên nghĩ đến ta ở trong lục đạo luân hồi, hay ta đến thế giới Cực Lạc để làm Phật? Muốn đến thế giới Cực Lạc để làm Phật, chắc chắn không sợ thiệt thòi, không sợ mắc bẫy. Lấy tâm chân thành để đối nhân xử thế, mười điều này nhất định phải siêng năng nổ lực thực hành nó.
“Không ỷ ngữ”, ỷ ngữ là lời ngon tiếng ngọt, lời nói rất thích nghe, trên thực tế là lừa dối người. Phạm vi của ỷ ngữ bao gồm rất nhiều, phạm vi rất rộng, Ngày nay ta thấy phổ biến nhất, mỗi ngày mở truyền hình, quý vị nghe những bài hát vũ điệu đó, nó có những nội dung gì? Trong Phật giáo đều gọi là ỷ ngữ, họ gọi là biểu diễn, những ca từ của họ, dụ dỗ quý vị làm sát đạo dâm vọng. Cho nên ở nơi này nói, cái này nên ngăn, nên ngăn cấm. “Làm việc ác bằng lời ngon tiếng ngọt trước đây”. Ý nghĩa của ỷ là đẹp đẽ, lời ngon tiếng ngọt, nói nghe rất hay, rất thích nghe. Kỳ thực nó đối lập với tánh đức, tắc là lệch về một bên, nó không thẳng.
Không những bây giờ, mà ở nữa thế kỷ trước, chúng ta nghe những ca khúc phổ biến, đều là thuộc về ỷ ngữ. Người trẻ tuổi bây giờ, trong con mắt của họ là thứ thích nhất, thần tượng của mình đều là những diễn viên, ca sĩ. Vì sao vậy ? Vì mỗi ngày họ không rời truyền hình, không rời khỏi nơi múa hát, những cái này đều gọi là ỷ ngữ. Cho nên quý vị phải nhân thức nó, những gì họ biểu diễn ra cho quý vị thấy đươc, cho quý vị nghe được, dẫn quý vị đến phương hướng nào, quý vị có giác ngộ được chăng? Con đường họ đi không phải con đường của thánh hiền, mặt trái của thánh hiền là cái gì? Trong “Tả Truyện” có nói: “nhân khí thường tắc yêu hưng”. Thường là gì? Là nhân nghĩa lễ trí tín. Nếu như ngôn hành của họ bất nhân, bất nghĩa, vô lễ, vô trí, bất tín, dùng tiêu chuẩn của “Lễ Kí” để nói, thì họ không được gọi là con người, họ là yêu ma quỷ quái. Yêu ma quỷ quái không phải mặt xanh nanh vàng, mặt xanh răng nanh thì quý vị sớm đã không tiếp cận họ rồi. Quý vị thấy họ nhất định vô cũng hoan hỷ, họ đang dụ dỗ quý vị. Quý vị thực sự chịu thiệt mắc bẫy mà không biết. Đến lúc quý vị giác ngộ rồi hốn hận cũng không còn kịp nữa. Cho nên chánh diện “nên nói những lời có nghĩa làm thiện lợi ích”. Ngược lại, người xưa gọi là “ngôn chi hữu vật”, nghĩa là trong ngôn từ của quý vị có nội dung, có cái gì? Có nhân nghĩa đạo đức.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không