Không thể vãng sanh, thì tiền đồ của chúng ta không sáng sủa. Không có gì khác, triệt để buông xuống
Trích đoạn : TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH KHOA CHÚ 2014 (Giảng lần thứ 4)
Tập 316 - 317
Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng
Thiện căn của Bồ-tát là ba thiện căn: Không tham, không sân, không si; đoạn tham sân si rồi. Không tham, không sân, không si; không có tham sân si đối với thế gian này. Không tham là gì ? Thật buông xuống rồi.
Đại sư Ngẫu Ích nói với chúng ta bốn chữ thì có thể cảm được: tín, nguyện, trì danh. Tín, nguyện là tâm đại Bồ-đề, là tâm Vô thượng Bồ-đề, trì danh chính là nhất tâm chuyên niệm, chú ý chữ “chuyên” này mới được. Chúng ta niệm Phật, niệm Phật đồng thời xen tạp vọng niệm, xen tạp vọng tưởng, cho nên không chuyên, không nhất. Vì vậy mỗi ngày niệm cũng không ít, niệm mấy chục năm mà không có cảm ứng, không có cảm ứng thì hoài nghi, họ bảo trong kinh nói không linh, tôi đã làm như vậy, tại sao không thấy được Phật ? Không biết rằng sai lầm ở chính mình, còn kinh Phật nói không sai.
Chúng ta đã lơ là bốn câu này, đem 48 nguyện của A Di Đà Phật quên mất, cũng thường xuyên đánh mất câu Phật hiệu Nam Mô A Di Đà Phật này, vọng tưởng tạp niệm quá nhiều rồi! Ngày ngày đang bổ sung vọng tưởng, khởi nguồn chủ yếu nhất đến từ truyền thông đa phương tiện, quý vị xem ti vi, quý vị nghe phát thanh, quý vị đọc báo chí, quý vị xem tạp chí, quý vị thu thập những tin tức này, những tin tức này không liên quan chút nào đến kết thúc sanh tử, ra khỏi ba cõi, mà còn chướng ngại đến tu trì của chúng ta. Lúc có giác ngộ, là chuyện tốt, giác ngộ thì nhanh chóng quay đầu. Thế nhưng người thông thường thời gian giác ngộ ngắn ngủi, thời gian mê thì rất dài, một ngày 24 giờ, đại khái giác ngộ, bao nhiêu lần giác ngộ cộng lại vẫn không đến một giờ, thời gian mê hoặc có lẽ chiếm 23 giờ, nên không có hy vọng vãng sanh. Tối thiểu thời gian chính mình tỉnh táo có thể phải chiếm 12 giờ. Trong 24 giờ, thì 12 giờ mê hoặc, 12 giờ tỉnh ngộ, vậy thì có khả năng vãng sanh, nhưng không chắc chắn. Làm sao mới chắc chắn? Vậy thì thời gian tỉnh ngộ phải ít nhất chiếm 21 giờ, còn thời gian mê 3 giờ, ba giờ làm gì? Ngủ rồi, 21 giờ tỉnh táo, Phật hiệu không gián đoạn, thì nắm chắc vãng sanh. Chư vị phải ghi nhớ, Hoàng Niệm lão làm tấm gương cho chúng ta, nửa năm cuối cùng của ngài, trước vãng sanh nửa năm, mỗi ngày niệm Phật 140 ngàn câu, quý vị hãy nghĩ xem, niệm Phật 140 ngàn tiếng, niệm nửa năm thì vãng sanh rồi.
Chúng ta nhìn thấy cổ nhân, biết được sự việc này vô cùng quan trọng, nên buổi tối không dám ngủ, phải tự chiết phục, để Phật hiệu ngày đêm không gián đoạn. Tại sao vậy? Vì cầu sanh Tịnh-độ, vì thoát khỏi sáu đường luân hồi.
Người niệm Phật hiện nay, chúng ta hỏi một câu: quý vị có nắm chắc vãng sanh không? Hỏi một trăm người, thì trăm người đều lắc đầu; hỏi ngàn người, thì ngàn người đều lắc đầu: không có nắm chắc.
Cơ hội này khó gặp được, trăm ngàn muôn kiếp khó gặp được, khó khăn lắm mới gặp được, gặp được rồi thì nhất thiết đừng bỏ lỡ, trong một đời này nhất định phải thành tựu, không thành tựu thì thật là đáng tiếc! Ba đường không thể đi, một khi đọa tam đồ là năm ngàn kiếp, lời Phật nói, Phật không hù dọa người, lời Phật nói là lời chân thật. Một khi không cẩn thận rớt vào tam đồ, trong tam đồ có luân chuyển, sẽ không ra được tam đồ, thời gian bao lâu? Năm ngàn kiếp, thật đáng sợ ! Chúng ta không mong bị khổ nạn đó, đời này phải quyết vượt qua, nương theo kinh giáo tu hành để vượt qua, tích lũy công đức để vượt qua. Chúng ta tích công lũy đức, giúp đỡ những chúng sanh khổ nạn lìa khổ được vui, đây đều là việc tốt, việc tốt này chúng ta không cầu phước báo trời người, thậm chí chúng ta cũng không cầu phước báo hiện nay, toàn tâm toàn sức làm việc tốt, tất cả đều hồi hướng cầu sanh Thế giới Cực Lạc, điều này quan trọng.
Tập 316 - 317
Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng
Thiện căn của Bồ-tát là ba thiện căn: Không tham, không sân, không si; đoạn tham sân si rồi. Không tham, không sân, không si; không có tham sân si đối với thế gian này. Không tham là gì ? Thật buông xuống rồi.
Đại sư Ngẫu Ích nói với chúng ta bốn chữ thì có thể cảm được: tín, nguyện, trì danh. Tín, nguyện là tâm đại Bồ-đề, là tâm Vô thượng Bồ-đề, trì danh chính là nhất tâm chuyên niệm, chú ý chữ “chuyên” này mới được. Chúng ta niệm Phật, niệm Phật đồng thời xen tạp vọng niệm, xen tạp vọng tưởng, cho nên không chuyên, không nhất. Vì vậy mỗi ngày niệm cũng không ít, niệm mấy chục năm mà không có cảm ứng, không có cảm ứng thì hoài nghi, họ bảo trong kinh nói không linh, tôi đã làm như vậy, tại sao không thấy được Phật ? Không biết rằng sai lầm ở chính mình, còn kinh Phật nói không sai.
Chúng ta đã lơ là bốn câu này, đem 48 nguyện của A Di Đà Phật quên mất, cũng thường xuyên đánh mất câu Phật hiệu Nam Mô A Di Đà Phật này, vọng tưởng tạp niệm quá nhiều rồi! Ngày ngày đang bổ sung vọng tưởng, khởi nguồn chủ yếu nhất đến từ truyền thông đa phương tiện, quý vị xem ti vi, quý vị nghe phát thanh, quý vị đọc báo chí, quý vị xem tạp chí, quý vị thu thập những tin tức này, những tin tức này không liên quan chút nào đến kết thúc sanh tử, ra khỏi ba cõi, mà còn chướng ngại đến tu trì của chúng ta. Lúc có giác ngộ, là chuyện tốt, giác ngộ thì nhanh chóng quay đầu. Thế nhưng người thông thường thời gian giác ngộ ngắn ngủi, thời gian mê thì rất dài, một ngày 24 giờ, đại khái giác ngộ, bao nhiêu lần giác ngộ cộng lại vẫn không đến một giờ, thời gian mê hoặc có lẽ chiếm 23 giờ, nên không có hy vọng vãng sanh. Tối thiểu thời gian chính mình tỉnh táo có thể phải chiếm 12 giờ. Trong 24 giờ, thì 12 giờ mê hoặc, 12 giờ tỉnh ngộ, vậy thì có khả năng vãng sanh, nhưng không chắc chắn. Làm sao mới chắc chắn? Vậy thì thời gian tỉnh ngộ phải ít nhất chiếm 21 giờ, còn thời gian mê 3 giờ, ba giờ làm gì? Ngủ rồi, 21 giờ tỉnh táo, Phật hiệu không gián đoạn, thì nắm chắc vãng sanh. Chư vị phải ghi nhớ, Hoàng Niệm lão làm tấm gương cho chúng ta, nửa năm cuối cùng của ngài, trước vãng sanh nửa năm, mỗi ngày niệm Phật 140 ngàn câu, quý vị hãy nghĩ xem, niệm Phật 140 ngàn tiếng, niệm nửa năm thì vãng sanh rồi.
Chúng ta nhìn thấy cổ nhân, biết được sự việc này vô cùng quan trọng, nên buổi tối không dám ngủ, phải tự chiết phục, để Phật hiệu ngày đêm không gián đoạn. Tại sao vậy? Vì cầu sanh Tịnh-độ, vì thoát khỏi sáu đường luân hồi.
Người niệm Phật hiện nay, chúng ta hỏi một câu: quý vị có nắm chắc vãng sanh không? Hỏi một trăm người, thì trăm người đều lắc đầu; hỏi ngàn người, thì ngàn người đều lắc đầu: không có nắm chắc.
Cơ hội này khó gặp được, trăm ngàn muôn kiếp khó gặp được, khó khăn lắm mới gặp được, gặp được rồi thì nhất thiết đừng bỏ lỡ, trong một đời này nhất định phải thành tựu, không thành tựu thì thật là đáng tiếc! Ba đường không thể đi, một khi đọa tam đồ là năm ngàn kiếp, lời Phật nói, Phật không hù dọa người, lời Phật nói là lời chân thật. Một khi không cẩn thận rớt vào tam đồ, trong tam đồ có luân chuyển, sẽ không ra được tam đồ, thời gian bao lâu? Năm ngàn kiếp, thật đáng sợ ! Chúng ta không mong bị khổ nạn đó, đời này phải quyết vượt qua, nương theo kinh giáo tu hành để vượt qua, tích lũy công đức để vượt qua. Chúng ta tích công lũy đức, giúp đỡ những chúng sanh khổ nạn lìa khổ được vui, đây đều là việc tốt, việc tốt này chúng ta không cầu phước báo trời người, thậm chí chúng ta cũng không cầu phước báo hiện nay, toàn tâm toàn sức làm việc tốt, tất cả đều hồi hướng cầu sanh Thế giới Cực Lạc, điều này quan trọng.
- Category
- Hòa Thượng Tịnh Không