KHÉO BẢO HỘ TÂM NÀY

4 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
KHÉO BẢO HỘ TÂM NÀY
---------------
Nguyên Tác: Pháp Sư Tịnh Tông
Người Dịch: Thích Nữ Hòa Hiệp
Người Đọc: Nhã Quỳnh

Thí dụ ánh sáng, tuy mặt trời chiếu lên cỏ cây thì sáng, nhưng không sáng bằng rọi lên miếng vàng; Phật quang cứu độ người thiện tất nhiên là cảm động, nhưng không bằng cứu độ người ác, tâm cứu độ như thế càng khiến người ta cảm động hơn.
Thế giới này có thể có, cũng chắc chắn có người không thích tôi, nhưng trong tâm chúng ta không nên có người mình không thích. Tôi yêu mến người nên tôi vui vẻ; tôi oán giận người nên tôi căm tức. Chỉ vì để bản thân vui vẻ nên cũng cần yêu mến người.
Bên ngoài là tối tăm, thì trong nhà càng phải có ánh sáng; bên ngoài lạnh lẽo, thì trong nhà càng phải ấm áp.
Người khác nhầm lẫn thì chúng ta càng phải chính xác; người khác oán giận thì chúng ta càng phải thương xót.
Không cần nói lời hoa mỹ suông, đơn giản là để bản thân mình tốt đẹp, tâm mình vui vẻ, nên chúng ta cũng phải như thế.
Chúng sanh đều là điên đảo. Chúng ta điên cuồng ngược đãi cái tâm vô cùng quý trọng, hết sức mềm mại, không gì thân thiết bằng của chính mình, tựa hồ như nó vốn dĩ không thuộc về chúng ta vậy. Vì đó mà chúng ta chịu đựng muôn vàn đau khổ, phải trả giá vô cùng nặng nề, nhưng lại đến chết cũng không hối hận, nói: “Chính là bạn mới khiến tôi thống khổ thế này”, vẫn cứ đổi trắng thay đen, vu oan giá họa cho người, nhưng lại không có lợi ích gì.
Tuy làm lợi ích cho người nhưng chắc chắn bản thân mình được lợi ích trước, hại người thì nhất định là tự hại mình trước.
Người làm lợi ích cho mình và người khác ở trên thế gian này ít ỏi vô cùng, còn người hại mình hại người thì nhiều không đếm xuể.
Chúng sanh như trúng phải bùa chú ma quỷ, hoàn toàn quên mình, làm theo ý mình, miệt mài hại mình hại người.

NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT
Category
Dharma