Địa ngục còn có ngày ra khỏi. Lục đạo luân hồi thì không có ngày ra khỏi, tuyệt đối không thể làm.

15 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Trích đoạn : TỊNH ĐỘ ĐẠI KINH KHOA CHÚ 2014 (Giảng lần thứ 4)
Tập 194 -193 - 339
Hòa thượng Tịnh Không chủ giảng

Nếu chư vị thật sự nhận biết luân hồi quá khổ, sáu đường quá đáng sợ rồi. Lời cổ nhân nói, chúng ta tin tưởng không phải vọng ngữ, không phải tùy tiện nói, có căn có cứ: một khi đọa ba đường [ác thì] năm ngàn kiếp. Năm ngàn kiếp thời gian dài như vậy. Có lẽ chư vị vẫn có thể lại được thân người một lần, thân người khó được. Do đây có thể biết, thật khó! Năm ngàn kiếp mới gặp được một lần. Lần này chúng ta được thân người, chúng ta nghe Phật Pháp, thật sự làm rõ ràng, làm sáng tỏ rồi, có muốn xuất ly hay không? Không xuất ly thì phải nghĩ đến: một khi lỡ chân thành năm ngàn kiếp, không thể làm rồi, làm không được, nhất định phải cầu sanh Tịnh độ.

Đời này chúng ta đến thế gian này, được thân người, đời sau còn được thân người không? Thế Tôn nói cho chúng ta một ví dụ, đời này được thân người, sau khi mất đi thân người, cơ hội đời sau được lại thân người giống như rùa mù và khúc gỗ nổi, xỏ kim từ núi Tu Di, quý vị nói khó biết bao. Treo một sợi chỉ trên núi Tu Di, dưới núi để một cây kim thêu, sợi chỉ này thòng xuống dưới, xỏ đúng vào lỗ của cây kim thêu. Cơ hội này quá mong manh, quý vị hỏi ai cũng lắc đầu, đều không thể nào, làm gì có chuyện trùng hợp như vậy? Được thân người thật khó. Muốn được thân người, phải tu Thập thiện nghiệp đạo, dùng chân-tâm đối người xử việc tiếp vật, có thể được thân người. Dùng vọng-tâm, người xưa Trung Hoa của chúng ta nói, con người từ bỏ Ngũ thường, đời sau không được thân người, đến cõi khác rồi, không có phần trong trời người. Không có phần trong trời người, bốn cõi bên dưới: A-tu-la, ngạ quỷ, địa ngục, súc sanh, đến những cõi đó rồi, quý vị nói đáng sợ biết mấy. Những điều này đều là chân tướng sự thật, không giả chút nào, quý vị có thể tin, đó là quý vị có phước báo, quý vị có trí huệ; quý vị không có trí huệ, không có phước báo thì quý vị không tin. Không có tâm cảnh giác cao, tuy là biết được, nhưng vẫn không tránh khỏi phạm lỗi lầm, không nghiêm túc niệm Phật, không nghiêm túc cầu sanh Tịnh-độ thì việc vãng sanh Tịnh-độ là một dấu chấm hỏi.

Chúng ta khởi tâm động niệm có thể che giấu người khác được không? Ai nhìn thấy quý vị? Tất cả hoàn cảnh đều nhìn thấy quý vị, không chỗ ẩn thân, đều lộ cả nguyên hình, quý vị nói đáng sợ biết mấy! Chỉ là chính mình không biết, tự lừa gạt mình. Sao có thể làm việc này được? Cho nên tôi thường khuyên các đồng học, chúng ta dùng tâm chân thành đối người, không cần quan tâm người khác dùng tâm gì đối với ta, ta phải dùng chân thành. Vì sao vậy? Ta học Phật rồi. Mức độ thấp nhất của ta, ta phải cầu vãng sanh thế giới Cực Lạc, đời sau ta không tiếp tục luân hồi nữa, đây là điều kiện thấp nhất của ta, yêu cầu thấp nhất của ta, chúng ta nhất định có thể làm được. Nếu vẫn dùng vọng-tâm, vẫn còn chú ý đến danh văn lợi dưỡng của chính mình, vẫn còn chú ý đến sự hưởng thụ của bản thân, thì đời này không thể vãng sanh thế giới Cực Lạc, sự tổn thất này quá lớn quá lớn rồi. Sự tổn thất đầu tiên là vô lượng thọ, sanh đến thế giới Cực Lạc có vô lượng thọ mạng, không còn sanh tử nữa. Tạo lục đạo luân hồi, lưu chuyển trong sanh tử không ngừng, vẫn muốn làm chuyện này sao? Hãy so sánh hai điều này một cách nghiêm túc, sau đó quý vị sẽ hiểu được sự đáng sợ của sanh tử, nghiêm trọng hơn cả đọa địa ngục. Địa ngục còn có ngày ra khỏi, lục đạo luân hồi thì không có ngày ra khỏi, tuyệt đối không thể làm. Phàm phu thành Phật không khó! Phàm phu vì sao phải làm phàm phu? Vì dùng vọng-tâm, không dùng chân-tâm. Còn Phật? Phật dùng chân-tâm, không dùng vọng-tâm. Khác biệt ở chỗ này. Chúng ta dùng chân-tâm thì tiếp cận với Phật, chúng ta dùng vọng-tâm thì tiếp cận với chúng sanh trong lục đạo, sự việc là như vậy. Quý vị vẫn muốn tiếp tục tạo lục đạo, hay quý vị muốn ra khỏi luân hồi.. đến thân cận A Di Đà Phật, đến thân cận tất cả chư Phật Bồ-tát.. trong khắp pháp-giới hư-không-giới? Đến thế giới Cực Lạc thì có năng lực này. Quý vị thật sự hiểu rõ, phải nhổ bỏ tận gốc thế duyên này, đối với thế gian này, không còn tham ái, không có tốt xấu, tùy duyên sống qua ngày, điều gì cũng tốt, vậy mới có thể giải quyết vấn đề này.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không