Đệ tử Phật tuyệt đối k cầu người cúng dường.Có tâm cầu người cúng dường k phải là Đệ tử của đức Phật

7 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Nếu Muốn Phật Pháp Hưng, Chỉ Có Tăng Tán Thán Tăng”. Người Trung Hoa thường nói gia hòa vạn sự hưng, cả gia đình này hòa thuận thì chắc chắn hưng thịnh. Đoàn thể, Tăng đoàn cũng như thế, đoàn thể học Phật này không hòa, thì chắc chắn suy bại; ngài muốn một đoàn thể vui vẻ, khen ngợi lẫn nhau, thì nhất định sẽ hưng vượng. Nên ngài chờ đợi, đợi cho tới hôm nay, nhưng Tăng đoàn vẫn không hòa.
Đời này, chúng ta cầu sự hòa hợp, có thể nhẫn được mọi thứ, có thể nhượng bộ bất cứ điều gì, thật sự làm được 於人無爭,於世無求“ư nhân vô tranh, ư thế vô cầu”(không tranh với người, không cầu với đời), hài lòng đối với cuộc sống hiện tại của chúng ta, bằng lòng tiếp nhận, tuyệt không bài bác, tâm địa thanh tịnh là tốt. Hiểu rõ là trí huệ, có thể nhẫn là công phu. Phật sự là gì? Chữ “sự” trong Phật sự là sự nghiệp. Sự nghiệp của đức Phật là gì ? Dạy học. Cả đời làm một người thầy giữ bổn phận, người thầy ấy có đạo đức, có trí huệ, có học vấn. Thân hành ngôn giáo đó là sự nghiệp của Phật, mục đích của sự nghiệp: là giúp tất cả chúng sanh lìa khổ được vui, không cầu báo đáp, không thu học phí. Là thật, không phải giả. Đệ tử Phật tuyệt đối không cầu người cúng dường, có tâm cầu người cúng dường thì không phải là Đệ tử của đức Phật, tất cả đều quy về tự nhiên. Cầm bát khất thực, làm sao người khác biết quý vị cầm bát khất thực? Hai bên của chúng tôi đây có gậy trích trượng, dùng gậy trích trượng khi khất thực, đầu của gậy tích trượng có mấy chiếc vòng, khi khất thực, đến trước cửa nhà người ta thì rung gậy tích trượng. Gậy tích trượng vừa rung, bên trong có người nghe được, biết người xuất gia đến khất thực, tự nhiên đi ra cúng dường. Nếu rung ba lần mà không ai ra, thì nhanh chóng rời đi, trong nhà ấy hoặc không có ai, hoặc họ không muốn cúng dường quý vị, thì quý vị phải đi. Vả lại chỉ có thể khất thực bảy nhà, nếu bảy nhà đều không cho quý vị, thì quý vị thành thật trở về, sẽ không đói. Có người khác khất thực được nhiều sẽ chia cho quý vị. Khất thực trên bảy nhà thuộc về tâm tham, quy định mà Phật đặt ra cho chúng ta, không vượt quá bảy, không vượt quá bảy nhà, rung gậy tích trượng không được vượt quá ba lần, tác dụng lớn nhất là như vậy. Vào thời xưa, bởi vì người xuất gia sống trên núi, trên núi có dã thú, có trộm cướp, nhất là gặp phải người xấu, gậy tích trượng có thể làm vũ khí, dùng để phòng thân, có thể làm phòng thân, là công dụng như vậy, nhất định phải biết điều này. Không quên giáo huấn của đức Thích Ca Mâu Ni Phật, quy định đã thiết lập cho chúng ta, từ đời này sang đời khác chúng ta phải tuân thủ. Mỗi ngày ra ngoài khất thực một lần, giữa ngày ăn một bữa, sau khi ăn xong thì thuyết kinh giảng đạo. Bởi vì quy định của Phật quá giữa ngày không ăn, mặt trời đang giữa ngày, nếu quá giữa ngày thì không ăn. Thời xưa không có đồng hồ, nên phải biết nhìn mặt trời, bóng cây, bóng người được chiếu sáng bởi mặt trời, đều có thể đo được rất chính xác thời gian giữa ngày. Mỗi ngày thời gian giữa ngày đều khác nhau, vậy khi nào không quá giữa ngày? Tốt nhất trước 11 giờ rưỡi, là không quá giữa ngày. Giờ ăn cơm của các đức Phật đại khái đều là vào lúc 11 giờ, khoảng 11 giờ đến 11 giờ rưỡi, là ăn cơm vào lúc đó. Buổi tối ngủ một đêm dưới cây, trải qua cuộc sống du mục, nơi cư trú không cố định, không có chỗ ở cố định, hôm nay ở đây, đêm mai ở nơi khác. Vì sao đức Phật phải làm như vậy? Đơn giản là nói quý vị thật sự cảm nhận được nỗi khổ của nhân gian, biết khổ mới muốn rời khổ, nếu không biết khổ thì họ không muốn rời khổ, thật sự biết liền muốn lìa khổ, rời khỏi Lục đạo luân hồi.
Category
Hòa Thượng Tịnh Không