Đại Nguyện
Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà :
Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp.
Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật
Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư)
“ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”

『以諸法藥救療三苦』。「諸佛度生,應病與藥」,眾生有什麼病,就要給他什麼藥,不能給錯了。「藥」,在這裡比喻「如來妙法」,巧妙的方法,幫助眾生覺悟,幫助眾生回頭。「病」是喻眾生的疾苦。如《涅槃經》上說:「度眾生故,為說無上微妙法藥。」無上微妙,不是限定哪一部經教。佛在《般若經》上講得很好,「法門平等,無有高下」,那有無上微妙,就有高下了,這個話有沒有矛盾?有沒有衝突?沒有。說無上微妙是對人說的,這個藥很適合,對治他的毛病非常有效,用這個方法他就成就了,這對他叫無上。每個人病不一樣,因此每個眾生需要的藥不相同,所以釋迦牟尼佛說法四十九年,留下這麼多典籍,不是叫你統統都要用的。這麼多的藥,你要統統都要吃的話,你會病死了。藥鋪裡那麼多藥,沒有醫生給你處方,你不敢吃,你一樣都不敢吃。佛法這麼多經典,沒有人指導,你怎麼可以一起學?一起學就是這個藥一起吃,那不死才怪。所以法門要選擇,選擇對我這個症(病症),對症下藥,藥到病除,這叫無上微妙。 佛陀在世沒有問題,佛是大醫王,遇到佛,佛一定給你說法,你一定得度,為什麼?那法就是為你說的,就對你的症。可是現在佛不在世了,當初治病這個人也不在世了,藥方還留下來了,這就是經典。這藥方你好不好用?很難說。所以學佛一定要找老師,老師有修有證,最好的老師;有修沒有證,次一等的。有修有證的,好比大夫;有修沒證的,好比是護士,功力差很遠,他可以提出資料給我們做參考。
《淨土大經科註(第四回)》(第九十一集)
- Category
- AMTB HongKong