Lão pháp sư không chỉ tán thán Lưu Tố Vân tôi, mà tán thán tất cả những người niệm Phật chân chánh.

5 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
PHẬT THUYẾT ĐẠI THỪA VÔ LƯỢNG THỌ TRANG NGHIÊM, THANH TỊNH, BÌNH ĐẲNG GIÁC KINH.

Chủ giảng: Cô Lưu Tố Vân
Trích đoạn khai thị...Tập 23


Những năm này, vinh dự lớn nhất mà tôi nhận được là sự chứng nhận của sư phụ trong quá trình giảng kinh, sư phụ nhiều lần nhắc đến tôi, đây cũng là điều mà các đồng tu vô cùng ngưỡng mộ. Tôi đã nói với các đồng tu nhiều lần, lão pháp sư không chỉ tán thán một mình Lưu Tố Vân tôi, mà tán thán tất cả những người niệm Phật chân chánh. Mọi người biết không ? Người niệm Phật chân chánh là bảo bối trong tay lão pháp sư. Mong rằng quý vị đồng tu ai cũng là bảo bối trong tay sư trưởng. Tôi cũng là nhờ ánh sáng của sáu chữ, “thành thật, nghe lời, thật làm” mà trở thành bảo bối trong tay lão pháp sư.

Không quan tâm đến vinh nhục. Đời này của tôi có thể nói là nửa vinh nửa nhục, nửa chê nửa khen. So sánh với nhau, vinh nhiều hơn nhục, khen nhiều hơn chê. Như vậy tôi cũng khá hài lòng rồi, đây là đời sống thật của tôi. Tôi có sự nhận thức về vinh nhục khác với mọi người. Hai cửa ải vinh và nhục, hai cửa ải này không dễ bước qua. Cửa vinh không dễ bước qua, cửa nhục không dễ qua.

Nhưng so sánh hai cửa ải này mà nói, đối với tôi thì tôi cảm thấy cửa vinh khó bước qua hơn cửa nhục. Những năm này, tôi đang qua hai cửa ải này cùng lúc. Cho đến nay, tự mình cảm nhận, tôi đã bước qua cả hai cửa ải này rồi. Tôi cảm thấy rất vui mừng an ủi. Đối với vinh, tôi không còn cảm thấy lâng lâng, trước sau như một; đối với nhục, tôi thản nhiên đối mặt, trong lòng cảm ân, không oán hận.

Những năm này, vinh dự lớn nhất mà tôi nhận được là sự chứng nhận của sư phụ trong quá trình giảng kinh, sư phụ nhiều lần nhắc đến tôi, đây cũng là điều mà các đồng tu vô cùng ngưỡng mộ. Tôi đã nói với các đồng tu nhiều lần, lão pháp sư không chỉ tán thán một mình Lưu Tố Vân tôi, mà tán thán tất cả những người niệm Phật chân chánh. Mọi người biết không? Người niệm Phật chân chánh là bảo bối trong tay lão pháp sư. Mong rằng quý vị đồng tu ai cũng là bảo bối trong tay sư trưởng. Tôi cũng là nhờ ánh sáng của sáu chữ, “thành thật, nghe lời, thật làm” mà trở thành bảo bối trong tay lão pháp sư.


Những năm này, bị hủy báng, chửi mắng, ác ý vu khống, đã đạt đến đỉnh điểm trong đời sống. Trải qua nhiều năm rèn luyện như vậy, tôi đã quen với những chuyện như vậy, không còn thấy lạ nữa. Lúc mới đầu tôi không hiểu, tại sao mọi người có thể nói lung tung như vậy ! Mọi người phải chịu trách nhiệm đối với mỗi câu mình nói ra. Có trách nhiệm với người khác, có trách nhiệm với chính mình. Sau đó tôi hiểu được, có một số người thích nói lung tung, vậy thì phải làm sao ? Mặc kệ họ thôi !


Đối với những chuyện như vậy, tôi giữ vững nguyên tắc của mình: không đối lập với bất kì người, việc, vật nào. Trên thế gian này không người nào tôi không yêu thương, trên thế gian này tôi không hận người nào, trên thế gian này không người nào mà tôi không thể tha thứ. Trong cuộc đời của tôi không có oan gia trái chủ, họ đều là người thân, là ân nhân của tôi. Không tranh luận, không thảo luận, không biện luận, không giải thích. Giữ vững những nguyên tắc này khiến tâm của tôi càng ngày càng thanh tịnh, càng ngày càng bình đẳng, càng ngày càng gần với giác rồi.


Tâm thanh tịnh như nước
Ngày ngày sanh trí huệ
Vinh nhục đều là giả
Hà tất coi là thật
Category
Hòa Thượng Tịnh Không