Chúng ta chọn thầy,chọn pháp môn, điều này phải cần đến trí tuệ.chúng ta bớt đi rất nhiều đường vòng

Video Player is loading.
Current Time 0:00
Duration 24:13
Loaded: 0%
Stream Type LIVE
Remaining Time 24:13
 
1x
39 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
Tịnh Độ Đại Kinh Giải Diễn Nghĩa
Tập 485
Chủ giảng: Pháp Sư
Tịnh Không.

Nên đế lý rất quan trọng, không được tùy tình chấp, vọng tình của bản thân. Tùy thuận vọng tình gọi là bất phản nội giác, không biết hồi quang phản chiếu, không biết phản cầu chư kỷ, như vậy đều gọi là ngoại đạo. Nên phạm vi ngoại đạo của Phật pháp vô cùng rộng lớn.
Từ xưa đến nay, biết bao nhiêu người học Phật, kết quả biến thành ngoại đạo, nhưng bản thân họ đều không biết. Bản thân hiện tại không biết, sau khi chết rồi sẽ biết, vì sao vậy? Vì sau khi chết họ không phải ở bên Phật. Thật sự tu giỏi, có công phu, họ ở với ma, ở với yêu quái. Yêu ma quỷ quái ở với họ, đó là loại nào? Nổi tiếng nhất là Tu La và La Sát, họ đi vào đó, họ đi lệch đường.
Ở đây chúng ta phải ghi nhớ hai câu nói của Đức Thế Tôn: “Phật pháp vô nhân thuyết, tuy trí mạc năng giải”. Hai câu này rất quan trọng! Nên Phật pháp nhất định phải kế thừa, thầy giáo là then chốt. Khi mới học Phật không biết chánh tà, không biết thật giả, không có năng lực phân biệt, nên phải nương tựa thầy. Thầy chọn lựa cho quý vị, thầy chỉ đường cho quý vị, điều này quá quan trọng.
Học thuật pháp thế xuất thế của phương đông, không ai không chú trọng sự truyền thừa. Ngạn ngữ ngày xưa nói: “Thầy hay dạy được trò giỏi”, pháp thế gian cũng như vậy. Vậy chúng ta chọn thầy, chọn pháp môn, điều này phải cần đến trí tuệ. Bản thân không có năng lực chọn, thì nên thân cận thiện tri thức, thầy giáo sẽ kiến nghị cho chúng ta. Dạy chúng ta nên cân nhắc chọn lựa như thế nào, hoặc là đưa ra hai ba loại để chúng ta tự tham khảo. Chúng ta lựa chọn xong, xem thầy có đồng ý hay không? Là một thầy giáo tốt, họ có đức hạnh, có tu hành, là người từng trải qua, nên kinh nghiệm rất phong phú. Như vậy chúng ta bớt đi rất nhiều đường vòng, điều này quan trọng hơn bất kỳ điều gì!
Ở đây nói “bất phản nội giác”, phản là hồi đầu, hướng vào trong cầu, không hướng bên ngoài cầu. Các bậc tổ tông dạy chúng ta: “Hành hữu bất đắc, phản cầu chư kỷ”, chính là ý này, đây là trí tuệ chân thật! Thánh hiền thế gian như thế, Phật cũng như thế.
Category
Video Pháp thoại
Show more