席慕容 诗、文组选 (山路、一棵开花的树、成熟、我、岁月)纪展雄朗读

39 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
欢迎订阅我们的频道: https://youtube.com/c/ThreeSevenTwoShop
我们的专页: https://www.facebook.com/warm372/
我们的网店: https://shopee.com.my/desmondleekoonfat?smtt=0.0.9

#说说唱唱
#诗组选
#席慕容
#纪展雄
#372shop
#37.2度杂货店


席慕容(山路、一棵开花的树、成熟、我、岁月)


1.山路
我好像答应过你
  要和你 一起
  走上那条美丽的山路
  你说 那坡上种满了新茶
  还有细密的相思树
  我好像答应过你
  在一个遥远的春日下午
  而今夜 在灯下
  梳我初白的发
  忽然记起了一些没能
  实现的诺言 一些
  无法解释的悲伤
  在那条山路上
  少年的你 是不是
  还在等我
  还在急切地向来处张望

2. 一棵开花的树
如何让你遇见我
在我最美丽的时刻为这
我已在佛前求了五百年
求它让我们结一段尘缘

  佛于是把我化作一棵树
长在你必经的路旁
阳光下慎重地开满了花
朵朵都是我前世的盼望

  当你走近请你细听
颤抖的叶是我等待的热情
而当你终于无视地走过
在你身后落了一地的
朋友啊那不是花瓣
是我凋零的心

3.成熟 

  
  童年的梦幻褪色了

  不再是

  只愿做一只

  长了翅膀的小精灵

  有月亮的晚上

  倚在窗前的

  是渐呈修长的双手

  将火热的颊贴在石栏上

  在古长春藤的阴里

  有萤火在游

  不再写流水帐似的日记了

  换成了密密的

  模糊的字迹

  在一页页深蓝浅蓝的泪痕里

  有着谁都不知道的语句



4.我
我喜欢出发 喜欢离开
喜欢一生中都能有新的梦想
千山万水 随意行去
不管星辰指引的是什么方向

我喜欢停留 喜欢长久
喜欢在园里种下千棵果树
静待冬雷夏雨 春华秋实
喜欢生命里只有单纯的盼望
只有一种安定和缓慢的成长

我喜欢岁月漂洗过后的颜色
喜欢那没有唱出来的歌

喜欢在夜里写一首长诗
然后再来在这清凉的早上
逐行逐段的检视
慢慢删去
每一个人与你有关联的字

5. 《岁月》席慕容
好多年没有见面的朋友,再见面时,觉得他们都有一点不同了。 有人有了一双悲伤的眼睛,有人有了冷酷的嘴角,有人是一脸的喜悦,有人却一脸风霜;好象十几年没能与我的朋友们共度的沧桑,都隐隐约约地写在他们的脸上了。
原来岁月并不是真的逝去,它只是从我们的眼前消失,却转过来躲在我们的心里,然后再慢慢地来改变我们的容貌。
所以,年轻的你,无论将来会碰到什么挫折,请务必要保持一颗宽谅喜悦的心。这样,当十几年后,我们再相遇,我才能很容易地从人群中把你辨认出来。
Category
Học Tiếng Trung