《活广告~陈子昂》《登幽州台歌》《唐诗 经典小故事》Tang Poetry Classic Short Story

Video Player is loading.
Current Time 0:00
Duration 4:03
Loaded: 0.00%
Stream Type LIVE
Remaining Time 4:03
 
1x
44 Views
Đại Nguyện Nguyện 18 trong 48 Đại Nguyện của Phật A Di Đà : Nếu con được thành Phật, mà chúng sanh trong mười phương dốc lòng tin tưởng, muốn sanh về cõi nước con chỉ trong mười niệm, nếu không được toại nguyện, thì con chẳng trụ ở Ngôi Chánh Giác, trừ kẻ phạm năm tội nghịch và gièm chê Chánh Pháp. Nam Mô Pháp Giới Tạng Thân A Di Đà Phật Lời Khuyên Tịnh Độ (Ấn Quang Đại Sư) “ Ấn Quang từ Tây qua Ðông, từ Bắc xuống Nam, qua lại hơn vạn dặm, gặp gỡ nhiều người. Trong số đó, lắm kẻ bình nhật tự vỗ ngực là bậc thông Tông, thông Giáo, coi Tịnh Ðộ như uế vật, chỉ sợ nó làm bẩn lây đến mình. Lúc lâm chung, đa số chân loạn tay cuống, kêu cha gào mẹ. Trong số ấy, có những người trì giới niệm Phật già giặn, chắc thật, dù Tín Nguyện chưa đến mức cùng cực, tướng lành chẳng hiện, nhưng đều an nhiên mạng chung. Vì sao như vậy? Là vì tâm thuỷ trong lặng, do phân biệt nên xao động, đục ngầu, sóng thức trào dâng. Do Phật hiệu nên tâm thuỷ ngưng lặng. Bởi thế, kẻ thượng trí chẳng bằng kẻ hạ ngu, biến quá khéo thành vụng về lớn vậy!”
Published
欢迎订阅我们的频道: https://youtube.com/c/ThreeSevenTwoShop
我们的专页: https://www.facebook.com/warm372/
我们的网店: https://shopee.com.my/desmondleekoonfat?smtt=0.0.9

#说说唱唱
#唐诗唱成歌
#唐诗经典小故事
#陈子昂
#活广告
#登幽州台歌
#纪展雄
#罗豪
#37.2度杂货店

小故事6。 《活广告》纪展雄 朗读
唐代的进士考试,考官除了看考生的试卷,还要看他的名气,更重要的是,是否有达官贵人的推荐。因此,参加进士考试者最好要先在长安出名。
一天,长安城来了一个西域商人,手里拿着一把昂贵的胡琴。好奇的围观者很多,他们都想知道这昂贵的胡琴到底能奏出多优美的乐曲。
这时,在这里围观了两天的陈子昂,走上前去将胡琴买下,并向大众宣布他明天将在这里演奏奇妙的乐曲,请歌女演唱著名诗人的诗词,希望大家回去相互通报。
第二天,果真有上百人在此等候,当中不乏城中有名的诗人。陈子昂站到了高处,高声喊道:“我是蜀人陈子昂,善於写诗,现在有一百多篇,可是在长安却无人知道。今天请各位来是听我演奏乐曲的,但一把乐工用的胡琴为何那么贵?商人只是为了挣钱。事实上,这把胡琴与其他的琴并无不同。”
说完,他将手中的胡琴用力一摔,琴变成碎片。接着,他将自己的诗文分发给大家。
陈子昂的诗写得很好,他的名字便在一天之内传遍了长安城。
二十四岁那年,他终於考中了进士。


联想:
1。宣传,有时加分,有时扣分。
2。人怕出名猪怕肥。从古至今,想要“出名”的人却如恒河沙数。其实,出名没有什么不好,只要是自身实力坚强,心意纯良。
3。哗众能否取宠,要看才气是否足够。

《登幽州台歌》 陈子昂 潘沁珈 曲 罗豪 演唱
前不见古人,后不见来者。
念天地之悠悠,独怆然而涕下。

古代那些礼贤下士的明君,我没能亲见其人;未来的贤明之君,至今我也没能看到他们。
登台远眺,只见天地渺远辽阔,不禁感到孤单寂寞,悲从中来,流下眼泪。

诗人小传:
陈子昂 约西院659-700年,字伯玉,初唐最负盛名的诗人。年少时家境富裕,慷慨任侠,成年后发奋读书。他的诗思想内容充实向上,语言风格质朴刚健,意境混融而骨气高古,为诗歌发展指明了正确方向,对唐代诗歌产生巨大的影响。
Category
Học Tiếng Trung
Show more